偈[jì] 颂[sòng] 十[shí] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释清了 [shì qīng le]
兀[wù] 兀[wù] 不[bù] 忘[wàng] 机[jī] 巧[qiǎo] ,
灰[huī] 来[lái] 已[yǐ] 得[dé] 纯[chún] 。
虚[xū] 明[míng] 无[wú] 间[jiàn] 断[duàn] ,
净[jìng] 妙[miào] 绝[jué] 疏[shū] 亲[qīn] 。
密[mì] 户[hù] 寒[hán] 灯[dēng] 晓[xiǎo] ,
灵[líng] 花[huā] 古[gǔ] 洞[dòng] 春[chūn] 。
回[huí] 途[tú] 赓[gēng] 雪[xuě] 韵[yùn] ,
门[mén] 里[lǐ] 绿[lǜ] 苔[tái] 新[xīn] 。