季[jì] 父[fù] 习[xí] 静[jìng] 哀[āi] 诗[shī] 四[sì] 首[shǒu] 其[qí] 四[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘克庄 [liú kè zhuāng]
易[yì] 学[xué] 纷[fēn] 纷[fēn] 各[gè] 着[zhe] 书[shū] ,
独[dú] 於[wū] 师[shī] 说[shuō] 着[zhe] 功[gōng] 夫[fū] 。
涪[fú] 翁[wēng] 旧[jiù] 传[chuán] 七[qī] 分[fēn] 止[zhǐ] ,
邵[shào] 子[zǐ] 先[xiān] 天[tiān] 一[yī] 画[huà] 无[wú] 。
不[bù] 遣[qiǎn] 耆[qí] 英[yīng] 陪[péi] 讲[jiǎng] 读[dú] ,
空[kōng] 留[liú] 章[zhāng] 句[jù] 授[shòu] 生[shēng] 徒[tú] 。
即[jí] 今[jīn] 黄[huáng] 策[cè] 方[fāng] 施[shī] 用[yòng] ,
姑[gū] 可[kě] 藏[cáng] 山[shān] 待[dài] 後[hòu] 儒[rú] 。