huáng dì guǐ wèi nián yīng yùn miè liáng zài xīng quē yíng tài hòu qī yán shī
皇帝癸未年膺运灭梁再兴(缺)迎太后七言诗
朝代:唐
[táng]
作者: 李存勖 [lǐ cún xù]
禁[jìn] 烟[yān] 节[jié] 假[jiǎ] 赏[shǎng] 幽[yōu] 闲[xián] ,
迎[yíng] 奉[fèng] 倾[qīng] 心[xīn] 乐[lè] 贵[guì] 颜[yán] 。
䴏[䴏] 语[yǔ] 雕[diāo] 梁[liáng] 声[shēng] 猗[yī] 狔[nǐ] ,
鹦[yīng] 吟[yín] [[[] 绿[lǜ] ][]] (渌[lù] )树[shù] 韵[yùn] 开[kāi] 关[guān] 。
为[wèi] 安[ān] 家[jiā] 国[guó] 千[qiān] 场[chǎng] 战[zhàn] ,
思[sī] 忆[yì] 慈[cí] 亲[qīn] 两[liǎng] 鬓[bìn] 斑[bān] 。
孝[xiào] 道[dào] 未[wèi] 能[néng] 全[quán] 报[bào] 得[dé] ,
直[zhí] 须[xū] 顶[dǐng] 戴[dài] 遶[rào] 弥[mí] 山[shān] 。
(〖[〖] 1[1] 〗[〗] 刘[liú] 铭[míng] 恕[shù] 《斯[sī] 坦[tǎn] 因[yīn] 劫[jié] 经[jīng] 录[lù] 》云[yún] :「按[àn] 《全[quán] 唐[táng] 文[wén] 》一[yī] 零[líng] 四[sì] 唐[táng] 庄[zhuāng] 宗[zōng] 《亲[qīn] 至[zhì] 怀[huái] 州[zhōu] 奉[fèng] 迎[yíng] 太[tài] 后[hòu] 敕[chì] 》,
略[lüè] 谓[wèi] 天[tiān] 下[xià] 已[yǐ] 定[dìng] ,
理[lǐ] 应[yìng] 到[dào] 汾[fén] 州[zhōu] 亲[qīn] 迎[yíng] 太[tài] 后[hòu] ,
不[bù] 得[dé] 已[yǐ] 只[zhī] 到[dào] 怀[huái] 州[zhōu] 迎[yíng] 接[jiē] ,
是[shì] 知[zhī] 迎[yíng] 太[tài] 后[hòu] 诗[shī] ,
即[jí] 为[wèi] 此[cǐ] 时[shí] 作[zuò] 品[pǐn] 。
」)。