和[hé] 章[zhāng] 德[dé] 文[wén] 侍[shì] 郎[láng] 题[tí] 曦[xī] 浣[huàn] 堂[táng] 韵[yùn] 寄[jì] 张[zhāng] 法[fǎ] 师[shī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 吴芾 [wú fèi]
丹[dān] 成[chéng] 人[rén] 去[qù] 几[jǐ] 经[jīng] 年[nián] ,
怪[guài] 石[shí] 峻[jùn] 嶒[céng] 树[shù] 曲[qū] 拳[quán] 。
超[chāo] 脱[tuō] 每[měi] 思[sī] 攀[pān] 逸[yì] 驾[jià] ,
沉[chén] 迷[mí] 无[wú] 奈[nài] 缚[fù] 尘[chén] 缘[yuán] 。
胜[shèng] 游[yóu] 徒[tú] 有[yǒu] 骚[sāo] 人[rén] 咏[yǒng] ,
绝[jué] 景[jǐng] 难[nán] 凭[píng] 妙[miào] 笔[bǐ] 传[chuán] 。
投[tóu] 绂[fú] 归[guī] 来[lái] 应[yìng] 未[wèi] 晚[wǎn] ,
尚[shàng] 期[qī] 一[yī] 访[fǎng] 洞[dòng] 中[zhōng] 仙[xiān] 。