和[hé] 杨[yáng] 良[liáng] 卿[qīng] 韵[yùn] 新[xīn] 自[zì] 兴[xīng] 元[yuán] 归[guī] 见[jiàn] 贻[yí] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 冯时行 [féng shí xíng]
人[rén] 间[jiān] 平[píng] 地[dì] 有[yǒu] 危[wēi] 机[jī] ,
归[guī] 去[qù] 应[yìng] 先[xiān] 未[wèi] 辱[rǔ] 时[shí] 。
少[shǎo] 着[zhe] 青[qīng] 衫[shān] 元[yuán] 自[zì] 懒[lǎn] ,
老[lǎo] 簪[zān] 华[huá] 发[fà] 更[gèng] 何[hé] 疑[yí] 。
向[xiàng] 曾[céng] 汩[gǔ] 没[méi] 痕[hén] 犹[yóu] 在[zài] ,
尚[shàng] 此[cǐ] 廉[lián] 纤[xiān] 愧[kuì] 自[zì] 知[zhī] 。
惟[wéi] 有[yǒu] 冥[míng] 鸿[hóng] 心[xīn] 一[yī] 寸[cùn] ,
从[cóng] 今[jīn] 寤[wù] 寐[mèi] 考[kǎo] 盘[pán] 诗[shī] 。