何[hé] 叔[shū] 宜[yí] 求[qiú] 颂[sòng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释印肃 [shì yìn sù]
十[shí] 力[lì] 功[gōng] 高[gāo] 谁[shuí] 履[lǚ] 践[jiàn] ,
叔[shū] 宜[yí] 重[chóng] 叩[kòu] 普[pǔ] 庵[ān] 门[mén] 。
玄[xuán] 玄[xuán] 众[chóng] 妙[miào] 灵[líng] 知[zhī] 有[yǒu] ,
自[zì] 肯[kěn] 唯[wéi] 心[xīn] 闻[wén] 不[bù] 闻[wén] 。
时[shí] 信[xìn] 金[jīn] 刚[gāng] 通[tōng] 佛[fó] 慧[huì] ,
情[qíng] 忘[wàng] 想[xiǎng] 尽[jìn] 合[hé] 乾[qián] 坤[kūn] 。
夜[yè] 月[yuè] 晓[xiǎo] 风[fēng] 消[xiāo] 息[xī] 满[mǎn] ,
希[xī] 夷[yí] 独[dú] 步[bù] 道[dào] 常[cháng] 存[cún] 。