和[hé] 史[shǐ] 子[zǐ] 修[xiū] 投[tóu] 赠[zèng] 二[èr] 首[shǒu] 韵[yùn] 时[shí] 被[bèi] 命[mìng] 至[zhì] 玉[yù] 堂[táng] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程公许 [chéng gōng xǔ]
儒[rú] 习[xí] 平[píng] 生[shēng] 只[zhī] 自[zì] 酸[suān] ,
可[kě] 能[néng] 学[xué] 古[gǔ] 到[dào] 商[shāng] 盘[pán] 。
风[fēng] 尘[chén] 世[shì] 路[lù] 知[zhī] 难[nán] 拗[ào] ,
潢[huáng] 潦[liáo] 词[cí] 源[yuán] 恐[kǒng] 易[yì] 乾[qián] 。
已[yǐ] 愧[kuì] 登[dēng] 瀛[yíng] 联[lián] 俊[jùn] 彦[yàn] ,
那[nà] 堪[kān] 上[shàng] 水[shuǐ] 费[fèi] 嘲[cháo] 弹[tán] 。
饕[tāo] 荣[róng] 愧[kuì] 乏[fá] 经[jīng] 时[shí] 策[cè] ,
安[ān] 得[dé] 军[jūn] 中[zhōng] 有[yǒu] 范[fàn] 韩[hán] 。