和[hé] 食[shí] 笋[sǔn] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 冯时行 [féng shí xíng]
敢[gǎn] 将[jiāng] 蔬[shū] 笋[sǔn] 拟[nǐ] 甘[gān] 鲜[xiān] ,
清[qīng] 瘦[shòu] 肥[féi] 痴[chī] 定[dìng] 孰[shú] 贤[xián] 。
气[qì] 味[wèi] 比[bǐ] 僧[sēng] 从[cóng] 淡[dàn] 薄[báo] ,
支[zhī] 离[lí] 似[sì] 鹤[hè] 要[yào] 轻[qīng] 便[biàn] 。
未[wèi] 随[suí] 烟[yān] 客[kè] 登[dēng] 山[shān] 屐[jī] ,
且[qiě] 辍[chuò] 江[jiāng] 神[shén] 饮[yǐn] 马[mǎ] 钱[qián] 。
一[yī] 岁[suì] 可[kě] 能[néng] 三[sān] 百[bǎi] 把[bǎ] ,
骨[gǔ] 青[qīng] 髓[suǐ] 绿[lǜ] 配[pèi] 松[sōng] 仙[xiān] 。