和[hé] 人[rén] 登[dēng] 海[hǎi] 表[biǎo] 亭[tíng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 苏轼 [sū shì]
谯[qiáo] 门[mén] 对[duì] 耸[sǒng] 压[yā] 危[wēi] 坡[pō] ,
览[lǎn] 胜[shèng] 无[wú] 如[rú] 此[cǐ] 得[dé] 多[duō] 。
尽[jìn] 见[jiàn] 西[xī] 山[shān] 遮[zhē] 岱[dài] 岭[lǐng] ,
迥[jiǒng] 分[fēn] 东[dōng] 野[yě] 隔[gé] 新[xīn] 罗[luó] 。
花[huā] 时[shí] 千[qiān] 圃[pǔ] 堆[duī] 红[hóng] 锦[jǐn] ,
雪[xuě] 昼[zhòu] 双[shuāng] 城[chéng] 叠[dié] 白[bái] 波[bō] 。
回[huí] 首[shǒu] 球[qiú] 场[chǎng] 尤[yóu] 醒[xǐng] 眼[yǎn] ,
一[yī] 番[fān] 风[fēng] 送[sòng] 监[jiān] 重[chóng] 磨[mó] 。