和[hé] 林[lín] 处[chǔ] 士[shì] 梅[méi] 诗[shī] 八[bā] 首[shǒu] 其[qí] 五[wǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘学箕 [liú xué jī]
犯[fàn] 寒[hán] 不[bù] 怕[pà] 雪[xuě] 蒙[méng] 头[tóu] ,
蹋[tà] 石[shí] 穿[chuān] 林[lín] 不[bù] 暂[zàn] 休[xiū] 。
千[qiān] 首[shǒu] 诗[shī] 成[chéng] 千[qiān] 首[shǒu] 意[yì] ,
十[shí] 分[fēn] 春[chūn] 瘦[shòu] 十[shí] 分[fēn] 愁[chóu] 。
飞[fēi] 添[tiān] 宫[gōng] 额[é] 粧[zhuāng] 同[tóng] 艳[yàn] ,
斜[xié] 插[chā] 鬓[bìn] 云[yún] 香[xiāng] 共[gòng] 留[liú] 。
勉[miǎn] 续[xù] 清[qīng] 吟[yín] 知[zhī] 笔[bǐ] 弱[ruò] ,
苦[kǔ] 无[wú] 风[fēng] 度[dù] 恐[kǒng] 花[huā] 羞[xiū] 。