和[hé] 金[jīn] 克[kè] 孝[xiào] 韵[yùn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 吴芾 [wú fèi]
天[tiān] 公[gōng] 放[fàng] 我[wǒ] 作[zuò] 闲[xián] 人[rén] ,
宠[chǒng] 辱[rǔ] 无[wú] 缘[yuán] 到[dào] 我[wǒ] 身[shēn] 。
浊[zhuó] 酒[jiǔ] 兴[xìng] 来[lái] 宁[níng] 惜[xī] 醉[zuì] ,
小[xiǎo] 园[yuán] 日[rì] 涉[shè] 不[bù] 嫌[xián] 频[pín] 。
只[zhī] 知[zhī] 丘[qiū] 壑[hè] 追[zhuī] 元[yuán] 亮[liàng] ,
敢[gǎn] 望[wàng] 京[jīng] 师[shī] 说[shuō] 子[zǐ] 真[zhēn] 。
渐[jiàn] 近[jìn] 青[qīng] 春[chūn] 尤[yóu] 可[kě] 乐[lè] ,
有[yǒu] 花[huā] 如[rú] 锦[jǐn] 草[cǎo] 如[rú] 茵[yīn] 。