和[hé] 范[fàn] 学[xué] 士[shì] 韵[yùn] 其[qí] 七[qī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 彭汝砺 [péng rǔ lì]
南[nán] 阳[yáng] 虽[suī] 好[hǎo] 远[yuǎn] 江[jiāng] 干[gān] ,
襄[xiāng] 沔[miǎn] 归[guī] 来[lái] 失[shī] 病[bìng] 顔[yán] 。
雨[yǔ] 霁[jì] 远[yuǎn] 浮[fú] 清[qīng] 汉[hàn] 水[shuǐ] ,
云[yún] 归[guī] 深[shēn] 见[jiàn] 上[shàng] 方[fāng] 山[shān] 。
伤[shāng] 心[xīn] 蜀[shǔ] 主[zhǔ] 君[jūn] 臣[chén] 际[jì] ,
回[huí] 首[shǒu] 庞[páng] 公[gōng] 父[fù] 子[zǐ] 间[jiān] 。
薄[bó] 暮[mù] 楼[lóu] 头[tóu] 待[dài] 明[míng] 月[yuè] ,
笛[dí] 声[shēng] 时[shí] 见[jiàn] 钓[diào] 舟[zhōu] 还[huán] 。