古[gǔ] 兴[xīng] 四[sì] 首[shǒu] 用[yòng] 周[zhōu] 草[cǎo] 窗[chuāng] 韵[yùn] 其[qí] 四[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 李龏 [lǐ gōng]
流[liú] 俗[sú] 厌[yàn] 拙[zhuō] 直[zhí] ,
对[duì] 面[miàn] 犹[yóu] 褒[bāo] 斜[xié] 。
冰[bīng] 玉[yù] 漫[màn] 坚[jiān] 白[bái] ,
锦[jǐn] 绣[xiù] 矜[jīn] 妍[yán] 华[huá] 。
往[wǎng] 往[wǎng] 怪[guài] 僻[pì] 者[zhě] ,
反[fǎn] 为[wèi] 时[shí] 所[suǒ] 夸[kuā] 。
交[jiāo] 情[qíng] 到[dào] 妻[qī] 子[zǐ] ,
令[lìng] 人[rén] 生[shēng] 叹[tàn] 嗟[jiē] 。