gù xiàng guó yí gōng jiàn shè xué guān shí chǒng zī tǔ jìn wén shēng tú jìn shèng gū fù wèi huái yīn chéng zhuō shī yī zhāng fèng chéng zhōu xué guān yīn yǐ miǎn dǎo lái zhě
故相国沂公建设学官实宠兹土近闻生徒寖盛姑复慰怀因成拙诗一章奉呈州学官因以勉导来者 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宋庠 (sòng xiáng)

旧学开宏构,斯文耸奥区。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

由来汉丞相,善教鲁诸儒。
平平仄平○,仄○仄平平。

自昔升堂训,于今避席趋。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

照函经满帙,绘壁礼成图。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

集讲占庭鱣,怀贤咏谷驹。
仄仄○○平,平平仄仄平。

道存终拾芥,声滥或逃竽。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

一篑宜无止,连城莫自沽。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

育材真孟乐,希圣乃顔徒。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

寸晷堪轻璧,繁英慎夺朱。
仄仄平○仄,平平仄仄平。

雾蒸还作市,风至即名雩。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

晓圃林如泮,春郊水是洙。
仄仄平○仄,平平仄仄平。

从兹弦诵地,不复叹榛芜。
○平平仄仄,仄仄○平平。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记