古[gǔ] 诗[shī] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 庞谦孺 [páng qiān rú]
处[chǔ] 身[shēn] 乾[qián] 坤[kūn] 中[zhōng] ,
适[shì] 意[yì] 乃[nǎi] 其[qí] 常[cháng] 。
贫[pín] 贱[jiàn] 亦[yì] 天[tiān] 然[rán] ,
尤[yóu] 怨[yuàn] 徒[tú] 自[zì] 伤[shāng] 。
平[píng] 生[shēng] 赋[fù] 命[mìng] 薄[báo] ,
守[shǒu] 己[jǐ] 岂[qǐ] 不[bù] 良[liáng] 。
量[liáng] 分[fēn] 稍[shāo] 过[guò] 差[chà] ,
神[shén] 理[lǐ] 翻[fān] 百[bǎi] 殃[yāng] 。
苟[gǒu] 无[wú] 济[jì] 世[shì] 具[jù] ,
希[xī] 进[jìn] 未[wèi] 免[miǎn] 狂[kuáng] 。
鄙[bǐ] 哉[zāi] 绵[mián] 上[shàng] 人[rén] ,
远[yuǎn] 迹[jì] 空[kōng] 潜[qián] 藏[cáng] 。
市[shì] 朝[cháo] 车[chē] 马[mǎ] 喧[xuān] ,
不[bù] 碍[ài] 松[sōng] 菊[jú] 芳[fāng] 。
何[hé] 妨[fáng] 着[zhe] 衣[yī] 冠[guān] ,
用[yòng] 舍[shè] 姑[gū] 逢[féng] 场[chǎng] 。
傥[tǎng] 无[wú] 侥[jiǎo] 幸[xìng] 心[xīn] ,
世[shì] 亦[yì] 不[bù] 见[jiàn] 戕[qiāng] 。