古[gǔ] 诗[shī] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 庞谦孺 [páng qiān rú]
十[shí] 旬[xún] 五[wǔ] 旬[xún] 病[bìng] ,
三[sān] 日[rì] 两[liǎng] 日[rì] 饿[è] 。
闭[bì] 门[mén] 本[běn] 求[qiú] 安[ān] ,
岁[suì] 月[yuè] 不[bù] 可[kě] 过[guò] 。
秋[qiū] 成[chéng] 尚[shàng] 百[bǎi] 日[rì] ,
急[jí] 迫[pò] 如[rú] 星[xīng] 火[huǒ] 。
西[xī] 风[fēng] 吹[chuī] 楸[qiū] 林[lín] ,
木[mù] 叶[yè] 朝[cháo] 来[lái] 堕[duò] 。
夕[xī] 阳[yáng] 下[xià] 城[chéng] 头[tóu] ,
蟋[xī] 蟀[shuài] 鸣[míng] 户[hù] 左[zuǒ] 。
褰[qiān] 裳[shang] 临[lín] 溪[xī] 水[shuǐ] ,
照[zhào] 影[yǐng] 非[fēi] 昔[xī] 我[wǒ] 。
悲[bēi] 歌[gē] 动[dòng] 邻[lín] 里[lǐ] ,
惨[cǎn] 惨[cǎn] 风[fēng] 满[mǎn] 座[zuò] 。
怀[huái] 深[shēn] 声[shēng] 愈[yù] 凄[qī] ,
辞[cí] 绝[jué] 意[yì] 难[nán] 和[hé] 。
人[rén] 生[shēng] 一[yī] 世[shì] 间[jiān] ,
太[tài] 半[bàn] 逢[féng] 坎[kǎn] 坷[kě] 。
为[wèi] 乐[lè] 须[xū] 及[jí] 时[shí] ,
倏[shū] 忽[hū] 伤[shāng] 老[lǎo] 大[dà] 。