古[gǔ] 梅[méi]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨冠卿 [yáng guān qīng]
幽[yōu] 栖[qī] 地[dì] 僻[pì] 经[jīng] 过[guò] 少[shǎo] ,
花[huā] 径[jìng] 不[bù] 曾[céng] 缘[yuán] 客[kè] 扫[sǎo] 。
积[jī] 雪[xuě] 飞[fēi] 霜[shuāng] 此[cǐ] 夜[yè] 寒[hán] ,
不[bù] 知[zhī] 明[míng] 月[yuè] 为[wèi] 谁[shuí] 好[hǎo] 。
公[gōng] 来[lái] 肯[kěn] 访[fǎng] 浣[huàn] 花[huā] 老[lǎo] ,
但[dàn] 话[huà] 宿[sù] 昔[xī] 伤[shāng] 怀[huái] 抱[bào] 。
忽[hū] 忆[yì] 两[liǎng] 京[jīng] 梅[méi] 发[fā] 时[shí] ,
巡[xún] 檐[yán] 索[suǒ] 共[gòng] 梅[méi] 花[huā] 笑[xiào] 。