赋[fù] 梅[méi]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释绍昙 [shì shào tán]
雪[xuě] 边[biān] 春[chūn] 信[xìn] 到[dào] 衡[héng] 茅[máo] ,
谁[shuí] 遣[qiǎn] 梅[méi] 兄[xiōng] 慰[wèi] 寂[jì] 寥[liáo] 。
秀[xiù] 气[qì] 一[yī] 枝[zhī] 抽[chōu] 嫩[nèn] 玉[yù] ,
寒[hán] 英[yīng] 五[wǔ] 叶[yè] 剪[jiǎn] 生[shēng] 绡[xiāo] 。
月[yuè] 移[yí] 疏[shū] 影[yǐng] 窗[chuāng] 前[qián] 挂[guà] ,
风[fēng] 递[dì] 清[qīng] 香[xiāng] 竹[zhú] 外[wài] 飘[piāo] 。
几[jǐ] 许[xǔ] 吟[yín] 魂[hún] 招[zhāo] 不[bù] 返[fǎn] ,
急[jí] 催[cuī] 兰[lán] 弟[dì] 读[dú] 离[lí] 骚[sāo] 。