蝶[dié] 恋[liàn] 花[huā]
朝代:宋
[sòng]
作者: 程垓 [chéng gāi]
寒[hán] 意[yì] 勒[lè] 花[huā] 春[chūn] 未[wèi] 足[zú] 。
只[zhǐ] 有[yǒu] 东[dōng] 风[fēng] ,
不[bù] 管[guǎn] 春[chūn] 拘[jū] 束[shù] 。
杨[yáng] 柳[liǔ] 满[mǎn] 城[chéng] 吹[chuī] 又[yòu] 绿[lǜ] 。
可[kě] 人[rén] 青[qīng] 眼[yǎn] 还[hái] 相[xiāng] 属[shǔ] 。
小[xiǎo] 叶[yè] 星[xīng] 星[xīng] 眠[mián] 未[wèi] 熟[shú] 。
看[kàn] 尽[jìn] 行[xíng] 人[rén] ,
唱[chàng] 彻[chè] 阳[yáng] 关[guān] 曲[qū] 。
心[xīn] 事[shì] 一[yī] 春[chūn] 何[hé] 计[jì] 续[xù] 。
芳[fāng] 条[tiáo] 未[wèi] 展[zhǎn] 眉[méi] 先[xiān] 蹙[cù] 。