登[dēng] 北[běi] 高[gāo] 峰[fēng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 姚勉 [yáo miǎn]
秋[qiū] 风[fēng] 吹[chuī] 鬓[bìn] 影[yǐng] ,
凉[liáng] 意[yì] 足[zú] 登[dēng] 山[shān] 。
人[rén] 立[lì] 晴[qíng] 林[lín] 杪[miǎo] ,
猿[yuán] 啼[tí] 霜[shuāng] 雾[wù] 间[jiān] 。
好[hǎo] 山[shān] 多[duō] 佛[fó] 占[zhàn] ,
浮[fú] 世[shì] 只[zhī] 僧[sēng] 闲[xián] 。
我[wǒ] 亦[yì] 耽[dān] 奇[qí] 者[zhě] ,
禅[chán] 扉[fēi] 日[rì] 叩[kòu] 关[guān] 。