达[dá] 磨[mó] 赞[zàn] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释法薰 [shì fǎ xūn]
我[wǒ] 东[dōng] 土[tǔ] 人[rén] ,
一[yī] 性[xìng] 纯[chún] 真[zhēn] 。
被[bèi] 他[tā] 明[míng] 破[pò] ,
不[bù] 直[zhí] 半[bàn] 文[wén] 。
皮[pí] 肉[ròu] 骨[gǔ] 髓[suǐ] ,
狼[láng] 藉[jí] 分[fēn] 争[zhēng] 。
当[dāng] 时[shí] 若[ruò] 药[yào] 得[dé] 死[sǐ] ,
今[jīn] 日[rì] 定[dìng] 见[jiàn] 太[tài] 平[píng] 。