大[dà] 涤[dí] 洞[dòng] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 赵善革 [zhào shàn gé]
敲[qiāo] 撑[chēng] 振[zhèn] 策[cè] 上[shàng] 嶙[lín] 峋[xún] ,
乱[luàn] 石[shí] 逢[féng] 迎[yíng] 领[lǐng] 略[lüè] 频[pín] 。
风[fēng] 窦[dòu] 静[jìng] 吟[yín] 吹[chuī] 地[dì] 籁[lài] ,
涧[jiàn] 泉[quán] 高[gāo] 泻[xiè] 曳[yè] 天[tiān] 绅[shēn] 。
云[yún] 山[shān] 胜[shèng] 景[jǐng] 身[shēn] 无[wú] 累[lèi] ,
觞[shāng] 咏[yǒng] 清[qīng] 怀[huái] 笔[bǐ] 有[yǒu] 神[shén] 。
残[cán] 梦[mèng] 惊[jīng] 回[huí] 三[sān] 十[shí] 岁[suì] ,
琅[láng] 玕[gān] 芝[zhī] 草[cǎo] 一[yī] 时[shí] 新[xīn] 。