辞[cí] 唱[chàng] 歌[gē]
朝代:唐
[táng]
作者: 韩愈 [hán yù]
抑[yì] 逼[bī] 敎[jiào] 唱[chàng] 歌[gē] ,
不[bù] 解[jiě] 看[kàn] 艳[yàn] 词[cí] 。
坐[zuò] 中[zhōng] 把[bǎ] 酒[jiǔ] 人[rén] ,
岂[qǐ] 有[yǒu] 欢[huān] 乐[lè] 姿[zī] 。
幸[xìng] 有[yǒu] 伶[líng] 者[zhě] 妇[fù] ,
腰[yāo] 身[shēn] 如[rú] 柳[liǔ] 枝[zhī] 。
但[dàn] 令[lìng] 送[sòng] 君[jūn] 酒[jiǔ] ,
如[rú] 醉[zuì] 如[rú] 憨[hān] 痴[chī] 。
声[shēng] 自[zì] 肉[ròu] 中[zhōng] 出[chū] ,
使[shǐ] 人[rén] 能[néng] 逶[wēi] 随[suí] 。
复[fù] 遣[qiǎn] 悭[qiān] 恡[lìn] 者[zhě] ,
赠[zèng] 金[jīn] 不[bù] 皱[zhòu] 眉[méi] 。
岂[qǐ] 有[yǒu] 长[cháng] 直[zhí] 夫[fū] ,
喉[hóu] 中[zhōng] 声[shēng] 雌[cí] 雌[cí] 。
君[jūn] 心[xīn] 岂[qǐ] 无[wú] 耻[chǐ] ,
君[jūn] 岂[qǐ] 是[shì] 女[nǚ] 儿[ér] 。
君[jūn] 敎[jiào] 发[fā] 直[zhí] 言[yán] ,
大[dà] 声[shēng] 无[wú] 休[xiū] 时[shí] 。
君[jūn] 敎[jiào] 哭[kū] 古[gǔ] 恨[hèn] ,
不[bù] 肯[kěn] 复[fù] 吞[tūn] 悲[bēi] 。
乍[zhà] 可[kě] 阻[zǔ] 君[jūn] 意[yì] ,
艳[yàn] 歌[gē] 难[nán] 可[kě] 为[wèi] 。