春[chūn] 雪[xuě] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 李纲 [lǐ gāng]
怪[guài] 底[dǐ] 春[chūn] 来[lái] 煖[xuān] 太[tài] 深[shēn] ,
忽[hū] 惊[jīng] 雪[xuě] 片[piàn] 堕[duò] 层[céng] 阴[yīn] 。
廉[lián] 纤[xiān] 带[dài] 雨[yǔ] 初[chū] 犹[yóu] 薄[báo] ,
散[sǎn] 漫[màn] 随[suí] 风[fēng] 遽[jù] 不[bù] 禁[jīn] 。
光[guāng] 炫[xuàn] 峰[fēng] 峦[luán] 皆[jiē] 玉[yù] 色[sè] ,
寒[hán] 侵[qīn] 花[huā] 木[mù] 欲[yù] 灰[huī] 心[xīn] 。
沙[shā] 阳[yáng] 逐[zhú] 客[kè] 家[jiā] 何[hé] 在[zài] ,
拥[yōng] 鼻[bí] 凄[qī] 凉[liáng] 但[dàn] 越[yuè] 吟[yín] 。