草[cǎo]
朝代:唐
[táng]
作者: 张南史 [zhāng nán shǐ]
草[cǎo] ,
草[cǎo] 。
折[zhé] 宜[yí] ,
看[kàn] 好[hǎo] 。
满[mǎn] 地[dì] 生[shēng] ,
催[cuī] 人[rén] 老[lǎo] 。
金[jīn] 殿[diàn] 玉[yù] 砌[qì] ,
荒[huāng] 城[chéng] 古[gǔ] 道[dào] 。
青[qīng] 青[qīng] 千[qiān] 里[lǐ] 遥[yáo] ,
怅[chàng] 怅[chàng] 三[sān] 春[chūn] 早[zǎo] 。
每[měi] 逢[féng] 南[nán] 北[běi] 离[lí] 别[bié] ,
乍[zhà] 逐[zhú] 东[dōng] 西[xī] 倾[qīng] 倒[dǎo] 。
一[yī] 身[shēn] 本[běn] 是[shì] 山[shān] 中[zhōng] 人[rén] ,
聊[liáo] 与[yǔ] 王[wáng] 孙[sūn] 慰[wèi] 怀[huái] 抱[bào] 。