chóng jiàn dōng fēng tíng yǒu xù
重建东峰亭(有序) 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 裴丹 (péi dān)

大贤志勳略,琢石依崔嵬。
声容问古今,文字埋草莱。
仰想驻旌戟,仍闻建亭台。
胡为积岁荒,密迩无人开。
顾鄙作吏间,探幽来此隈。
披寻忽惊喜,叹咏空徘徊。
盼睐得殊境,卑高怯冗材。
薙芜碧藓出,芟竹鲜风来。
危槛架幽谷,飞轩标胜垓。
分明见城郭,毕竟抛尘埃。
叠嶂天外展,长溪林际回。
平原淡烟境,远壑生云雷。
物象宁极已,英灵信悠哉。
凄清泛瑶瑟,放浪酣金杯。
求古外凡意,立言悲自媒。
永怀紫芝客,眺览期相陪。
(清嘉庆十一年刊洪亮吉纂《泾县志》卷三一)(〖1〗清赵绍祖《泾川金石记》载宋蒋之奇跋云:「裴丹《东峰亭诗》十六句,其碑亡之久矣。
初中裕得断碑以示余,有其诗幷序,才十〖「十」字似为衍文〗六韵,而阙其十韵。
今年至水西,及还,中裕以其碑见寄云:『白云院僧处璡掘土获之。
』十六韵皆全,而缺二十余字。
其前六韵幷序所缺字,则以断编正之。
独後十韵中缺一字不可考。
既而公曼复于民间访得一本为示,又补後所阙一字,遂为完篇矣。
序虽不甚佳,而诗颇近雅,重刻之,所以存故事也。
熙宁二年十一月十六日,尚书主客员外郎前殿中侍御史里行蒋之奇颖叔题。
」)。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

dà xián zhì xūn lüè , zhuó shí yī cuī wéi 。
shēng róng wèn gǔ jīn , wén zì mái cǎo lái 。
yǎng xiǎng zhù jīng jǐ , réng wén jiàn tíng tái 。
hú wèi jī suì huāng , mì ěr wú rén kāi 。
gù bǐ zuò lì jiān , tàn yōu lái cǐ wēi 。
pī xún hū jīng xǐ , tàn yǒng kōng pái huái 。
pàn lài dé shū jìng , bēi gāo qiè rǒng cái 。
tì wú bì xiǎn chū , shān zhú xiān fēng lái 。
wēi kǎn jià yōu gǔ , fēi xuān biāo shèng gāi 。
fēn míng jiàn chéng guō , bì jìng pāo chén āi 。
dié zhàng tiān wài zhǎn , cháng xī lín jì huí 。
píng yuán dàn yān jìng , yuǎn hè shēng yún léi 。
wù xiàng níng jí yǐ , yīng líng xìn yōu zāi 。
qī qīng fàn yáo sè , fàng làng hān jīn bēi 。
qiú gǔ wài fán yì , lì yán bēi zì méi 。
yǒng huái zǐ zhī kè , tiào lǎn qī xiāng péi 。
( qīng jiā qìng shí yī nián kān hóng liàng jí zuǎn 《 jīng xiàn zhì 》 juàn sān yī ) ( 〖 1 〗 qīng zhào shào zǔ 《 jīng chuān jīn shí jì 》 zǎi sòng jiǎng zhī qí bá yún : 「 péi dān 《 dōng fēng tíng shī 》 shí liù jù , qí bēi wáng zhī jiǔ yǐ 。
chū zhōng yù dé duàn bēi yǐ shì yú , yǒu qí shī bìng xù , cái shí 〖 「 shí 」 zì sì wèi yǎn wén 〗 liù yùn , ér quē qí shí yùn 。
jīn nián zhì shuǐ xī , jí huán , zhōng yù yǐ qí bēi jiàn jì yún : 『 bái yún yuàn sēng chù jīn jué tǔ huò zhī 。
』 shí liù yùn jiē quán , ér quē èr shí yú zì 。
qí qián liù yùn bìng xù suǒ quē zì , zé yǐ duàn biān zhèng zhī 。
dú hòu shí yùn zhōng quē yī zì bù kě kǎo 。
jì ér gōng màn fù yú mín jiān fǎng dé yī běn wèi shì , yòu bǔ hòu suǒ quē yī zì , suì wèi wán piān yǐ 。
xù suī bù shèn jiā , ér shī pō jìn yǎ , chóng kè zhī , suǒ yǐ cún gù shì yě 。
xī níng èr nián shí yī yuè shí liù rì , shàng shū zhǔ kè yuán wài láng qián diàn zhōng shì yù shǐ lǐ xíng jiǎng zhī qí yǐng shū tí 。
」 ) 。

重建東峰亭(有序)

—— 裴丹

大賢志勳略,琢石依崔嵬。
聲容問古今,文字埋草萊。
仰想駐旌戟,仍聞建亭臺。
胡爲積歲荒,密邇無人開。
顧鄙作吏間,探幽來此隈。
披尋忽驚喜,歎咏空徘徊。
盼睞得殊境,卑高怯冗材。
薙蕪碧蘚出,芟竹鮮風來。
危檻架幽谷,飛軒標勝垓。
分明見城郭,畢竟拋塵埃。
疊嶂天外展,長溪林際迴。
平原淡煙境,遠壑生雲雷。
物象寧極已,英靈信悠哉。
淒清汎瑤瑟,放浪酣金杯。
求古外凡意,立言悲自媒。
永懷紫芝客,眺覽期相陪。
(清嘉慶十一年刊洪亮吉纂《涇縣志》卷三一)(〖1〗清趙紹祖《涇川金石記》載宋蔣之奇跋云:「裴丹《東峰亭詩》十六句,其碑亡之久矣。
初中裕得斷碑以示余,有其詩幷序,纔十〖「十」字似爲衍文〗六韻,而闕其十韻。
今年至水西,及還,中裕以其碑見寄云:『白雲院僧處璡掘土獲之。
』十六韻皆全,而缺二十餘字。
其前六韻幷序所缺字,則以斷編正之。
獨後十韻中缺一字不可考。
既而公曼復于民間訪得一本爲示,又補後所闕一字,遂爲完篇矣。
序雖不甚佳,而詩頗近雅,重刻之,所以存故事也。
熙寧二年十一月十六日,尚書主客員外郎前殿中侍御史裏行蔣之奇穎叔題。
」)。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

dà xián zhì xūn lüè , zhuó shí yī cuī wéi 。
shēng róng wèn gǔ jīn , wén zì mái cǎo lái 。
yǎng xiǎng zhù jīng jǐ , réng wén jiàn tíng tái 。
hú wèi jī suì huāng , mì ěr wú rén kāi 。
gù bǐ zuò lì jiān , tàn yōu lái cǐ wēi 。
pī xún hū jīng xǐ , tàn yǒng kōng pái huái 。
pàn lài dé shū jìng , bēi gāo qiè rǒng cái 。
tì wú bì xiǎn chū , shān zhú xiān fēng lái 。
wēi kǎn jià yōu gǔ , fēi xuān biāo shèng gāi 。
fēn míng jiàn chéng guō , bì jìng pāo chén āi 。
dié zhàng tiān wài zhǎn , cháng xī lín jì huí 。
píng yuán dàn yān jìng , yuǎn hè shēng yún léi 。
wù xiàng níng jí yǐ , yīng líng xìn yōu zāi 。
qī qīng fàn yáo sè , fàng làng hān jīn bēi 。
qiú gǔ wài fán yì , lì yán bēi zì méi 。
yǒng huái zǐ zhī kè , tiào lǎn qī xiāng péi 。
( qīng jiā qìng shí yī nián kān hóng liàng jí zuǎn 《 jīng xiàn zhì 》 juàn sān yī ) ( 〖 1 〗 qīng zhào shào zǔ 《 jīng chuān jīn shí jì 》 zǎi sòng jiǎng zhī qí bá yún : 「 péi dān 《 dōng fēng tíng shī 》 shí liù jù , qí bēi wáng zhī jiǔ yǐ 。
chū zhōng yù dé duàn bēi yǐ shì yú , yǒu qí shī bìng xù , cái shí 〖 「 shí 」 zì sì wèi yǎn wén 〗 liù yùn , ér quē qí shí yùn 。
jīn nián zhì shuǐ xī , jí huán , zhōng yù yǐ qí bēi jiàn jì yún : 『 bái yún yuàn sēng chù jīn jué tǔ huò zhī 。
』 shí liù yùn jiē quán , ér quē èr shí yú zì 。
qí qián liù yùn bìng xù suǒ quē zì , zé yǐ duàn biān zhèng zhī 。
dú hòu shí yùn zhōng quē yī zì bù kě kǎo 。
jì ér gōng màn fù yú mín jiān fǎng dé yī běn wèi shì , yòu bǔ hòu suǒ quē yī zì , suì wèi wán piān yǐ 。
xù suī bù shèn jiā , ér shī pō jìn yǎ , chóng kè zhī , suǒ yǐ cún gù shì yě 。
xī níng èr nián shí yī yuè shí liù rì , shàng shū zhǔ kè yuán wài láng qián diàn zhōng shì yù shǐ lǐ xíng jiǎng zhī qí yǐng shū tí 。
」 ) 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
大贤志勋略,琢石依崔嵬。
大贤志在高尚的德行和杰出的功勋上,就像琢磨石头时依附在高崇的山峰上一样。
声容问古今,文字埋草莱。
他的声音和容貌向来追问古往今来的事情,将文字埋藏在茂盛的草木之中。
仰想驻旌戟,仍闻建亭台。
回首向往着驻扎旗帜和战戟的时代,仍能听到建筑亭台的声音。
胡为积岁荒,密迩无人开。
为何岁月的荒凉会如此累积,茂密的草木之间却没有人来开拓。
顾鄙作吏间,探幽来此隈。
转眼看来是身居微贱之人,作为官吏之间的琐碎事务,他来到这个僻静之处探索幽奇之景。
披寻忽惊喜,叹咏空徘徊。
披草寻幽时忽然惊喜,叹息着诗歌空灵徘徊。
盼睐得殊境,卑高怯冗材。
期望得到别样的境界和赏识,卑微和平庸的才能感到害怕和羞愧。
薙芜碧藓出,芟竹鲜风来。
割除草木的芜杂,碧绿的苔藓就会生长出来,砍伐竹子才能迎来清新的风。
危槛架幽谷,飞轩标胜垓。
在险峻的栏杆上架起,横跨幽深的谷地,高车标示着辽阔的胜地。
分明见城郭,毕竟抛尘埃。
清晰地看到城郭的轮廓,终将抛弃尘埃的尘嚣。
叠嶂天外展,长溪林际回。
叠嶂连绵层叠地展现在天边,长溪在林间蜿蜒回旋。
平原淡烟境,远壑生云雷。
平坦的原野上弥漫着淡淡的烟雾,远处的峡谷中雷电交加。
物象宁极已,英灵信悠哉。
物象已经达到了宁静的极致,英勇的灵魂依然悠然自得。
凄清泛瑶瑟,放浪酣金杯。
凄凉清寂地漾动着玉琴的音调,尽情地畅饮金杯美酒。
求古外凡意,立言悲自媒。
追寻古代之外的凡俗之意,立下言辞感慨自身的渺小。
永怀紫芝客,眺览期相陪。
永远怀念那位草木间的仙客,期待眺望并相伴而行。

赏析:
《重建东峰亭》是裴丹创作的一首古诗,诗人通过对东峰亭的赞美和抒怀,表达了对历史遗迹的珍视以及对自然山水的热爱之情。诗中展现了诗人的清新、豁达和浪漫情感。
首先,诗人以“大贤志勳略”开篇,赞颂了东峰亭所承载的伟大历史和功勋。他提到“琢石依崔嵬”,形容亭台的建筑如同精雕细琢的宝石,熠熠生辉。这一景象将古代辉煌与现实相结合,表达了对历史的尊崇。
诗中还提到“声容问古今”,强调了东峰亭作为历史见证的重要性。文字被埋在草莱之下,但通过亭台的存在,诗人得以追问古今,传承文化。
诗人对东峰亭的建设和修复充满感慨,他问道:“胡为积岁荒,密迩无人开。”表现出对文化遗产的忧虑和对保护历史的呼吁。然后,诗人以“披寻忽惊喜”来描述自己探访亭台时的感受,这种忧虑与喜悦的情感交织在一起,令人深思。
诗中还出现了对自然景色的描写,如“薙芜碧藓出,芟竹鲜风来”,展现了亭台周围的美丽风光。通过“飞轩标胜垓”,诗人将东峰亭与周围的山川相呼应,增强了亭台的壮丽感。
最后,诗人表达了对自由、浪漫和追求的向往,他谈及“求古外凡意,立言悲自媒”,显示了对自我实现和内心追求的追求。
总的来说,裴丹的《重建东峰亭》通过对历史、文化和自然的赞美,以及对情感和思考的表达,展现了诗人深厚的文化底蕴和感性的内心世界。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者裴丹介绍:🔈

丹,开成三年爲泾令。诗一首。(《全唐诗》无裴丹诗) 查看更多>>

裴丹的诗:

相关诗词:

东华观偃松(补序) (dōng huá guān yǎn sōng bǔ xù )

朝代:唐    作者: 徐仲雅

空(按:此诗已收《全唐诗》卷七六二。
此序为节文。
)。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

诗(幷序) 七十五 (shī bìng xù qī shí wǔ)

朝代:唐    作者: 王梵志

兀兀身死後,冥冥不自知。
为人[何](可)必乐,为鬼何[必]悲。
[竞](竟)地徒张眼,诤官慢竖眉。
窟[里](裹捋)长[展](鹿)脚,[将]知我是谁(友)?(均从项校)。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

哲理 幽默

偈颂(幷序○序为南岳齐己撰) 五 (jì sòng bìng xù ○ xù wèi nán yuè qí jǐ zhuàn wǔ)

朝代:唐    作者: 居遁

学道先须有悟由,还如曾鬬快龙舟。
虽然旧阁闲(《传灯录》作「於」)田地,一度赢求方始休。
(又见《僧宝传》卷九。
)。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

动物

诗(幷序) 八十五 (shī bìng xù bā shí wǔ)

朝代:唐    作者: 王梵志

前身有何罪,色(项、戴谓通「索」)得湼(项校「鸠」)盘荼。
天下恶风俗,临丧命独(项校「犊」)车。
男婚不(项校「傅」)香粉,女嫁着钗花。
屍枥(项疑「厝」)阴地卧,知堵(项校「者」)是谁家。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

偈颂(幷序○序为南岳齐己撰) 四十九 (jì sòng bìng xù ○ xù wèi nán yuè qí jǐ zhuàn sì shí jiǔ)

朝代:唐    作者: 居遁

迷人未了劝盲聋,土上加泥更一重。
了(《景德传灯录》卷二九作「悟」)人有意如迷意,只在迷中迷不逢。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

诗(幷序) 一○九 (shī bìng xù yī ○ jiǔ)

朝代:唐    作者: 王梵志

官职莫贪财,贪财向死亲。
有即浑家用,曹(张改作「遭」)罗唯一身。
法律[刑](形)名重,不许浪推人。
一朝囹圄里,方始忆清贫。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

天柱峰(题拟) (tiān zhù fēng tí nǐ )

朝代:唐    作者: 无名氏

三十六峰藏好景,更於何处觅瀛洲?(同前)。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

恺悌诗(幷序) 千里蒸蒸二章(十句) (kǎi tì shī bìng xù qiān lǐ zhēng zhēng èr zhāng shí jù )

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)教里闾勃兴远是効敦□崇德(下缺)心因,慕之慎□。
□纪敦淡,黎庶咸归。
(下缺)公之(下缺)(按:此诗二章,因残泐已无从分析,姑连录。
)。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

诗(幷序) 六十三 (shī bìng xù liù shí sān)

朝代:唐    作者: 王梵志

无常元不避,[业](叶)(项谓通「业」)到即须行。
从(项校「徒」)作七尺影,俱坟一丈坑。
妻儿啼哭送,鬼子唱歌迎。
故来皆有死,何必得如(郭疑「长」)生。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。

诗(幷序) 一一○ (shī bìng xù yī yī ○)

朝代:唐    作者: 王梵志

人受(张改「寿」)百岁不长命,中道仍有死伤人。
唯能纵情造罪过,未能修善自[防](坊)身。

仄平仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,平仄平仄平。
仄仄仄平仄,平○仄平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄平仄,○仄○平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄仄,??????平仄○平平。
平仄仄平仄,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,○平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
平平○平仄,仄○平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄○○平。
?平平仄仄仄平平平仄仄仄平○仄仄○仄?????平仄仄仄平平平仄仄仄仄仄平平仄平??平平平平平平仄仄仄,○平平平仄仄。
平○仄仄仄平仄仄平,仄○平○仄,平仄??仄?仄仄平仄平?仄仄,平仄○仄仄。
平平仄仄平,仄平,○仄仄○平仄仄平??仄平仄平仄○仄仄仄平。
?仄仄仄平平,平仄仄仄平仄。
○平仄仄○仄仄仄仄,仄仄仄平○平。
仄仄仄仄○仄仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平○仄仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄仄,仄平平平仄。
仄平仄仄平,平平○仄仄,○仄平,仄仄平仄仄仄。
平平仄平仄仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平平仄○仄仄仄仄○仄平平仄仄○。
??。