yǒng hóng fú róng shàng sòng shǐ 「 sòng shǐ 」 èr zì wū cǐ dāng tuō 「 jūn 」 zì 。 sòng shǐ jūn lǚ jiàn wū 《 chán yuè jí 》 , 《 táng cì shǐ kǎo 》 kǎo dìng wèi sòng zhèn 。
咏红芙蓉上宋使(「宋使」二字於此当脱「君」字。宋使君屡见於《禅月集》,《唐刺史考》考定为宋震。)
朝代:唐
[táng]
作者: 贯休 [guàn xiū]
擘[bò] 水[shuǐ] 苞[bāo] 金[jīn] 紫[zǐ] 艳[yàn] 浓[nóng] ,
乍[zhà] 观[guān] 疑[yí] 在[zài] 水[shuǐ] 仙[xiān] 宫[gōng] 。
难[nán] 驱[qū] 颜[yán] 色[sè] 文[wén] 章[zhāng] 里[lǐ] ,
合[hé] 出[chū] 天[tiān] 人[rén] 池[chí] 馆[guǎn] 中[zhōng] 。
芬[fēn] 馥[fù] 静[jìng] 生[shēng] 朱[zhū] 槛[kǎn] 腻[nì] ,
动[dòng] 摇[yáo] 微[wēi] 映[yìng] 鹭[lù] 鸶[sī] 红[hóng] 。
临[lín] 川[chuān] 内[nèi] 史[shǐ] 诗[shī] 相[xiāng] 似[sì] ,
摇[yáo] 仰[yǎng] 清[qīng] 吟[yín] 满[mǎn] 阁[gé] 风[fēng] 。
(见[jiàn] 《唐[táng] 歌[gē] 诗[shī] 》残[cán] 本[běn] 六[liù] 册[cè] 《草[cǎo] 木[mù] 虫[chóng] 鱼[yú] 类[lèi] 》卷[juàn] 五[wǔ] 。
)。