tí cháng yún fēng cháng yún fēng , qù lè qīng xiàn dōng bā shí lǐ , zài yàn dàng shān xī gǔ 。 yǐ qí 「 cháng 」 yǒu yún wù , dēng zhě xīn zhì zé wèi chéng jì 。 yòu míng líng fǔ shān 。
题常云峯(常云峯,去乐清县东八十里,在雁荡山西谷。以其「常」有云雾,登者心志则为澄霁。又名灵府山。)
朝代:唐
[táng]
作者: 张又新 [zhāng yòu xīn]
仙[xiān] 府[fǔ] 云[yún] 坛[tán] 莫[mò] 谩[màn] 登[dēng] ,
彩[cǎi] 云[yún] 香[xiāng] 雾[wù] 昼[zhòu] 常[cháng] 烝[zhēng] 。
君[jūn] 能[néng] 到[dào] 此[cǐ] 消[xiāo] 尘[chén] 虑[lǜ] ,
隐[yǐn] 豹[bào] 垂[chuí] 天[tiān] 亦[yì] 为[wèi] 澄[chéng] 。
(《永[yǒng] 乐[lè] 温[wēn] 州[zhōu] 府[fǔ] 乐[lè] 清[qīng] 县[xiàn] 志[zhì] 》二[èr] 《山[shān] 川[chuān] 》。
又[yòu] 《广[guǎng] 雁[yàn] 荡[dàng] 山[shān] 志[zhì] 》三[sān] 《山[shān] 水[shuǐ] 》)。