诗[shī] 偈[jì] 四[sì] 十[shí] 六[liù]
朝代:唐
[táng]
作者: 庞藴 [páng yùn]
莫[mò] 求[qiú] 佛[fó] 兮[xī] 莫[mò] 求[qiú] 人[rén] ,
但[dàn] 自[zì] 心[xīn] 里[lǐ] 莫[mò] 贪[tān] 瞋[chēn] 。
贪[tān] 瞋[chēn] 痴[chī] 病[bìng] 前[qián] 顿[dùn] 尽[jìn] ,
便[biàn] 是[shì] 如[rú] 来[lái] 的[de] 的[de] 亲[qīn] 。
内[nèi] 无[wú] 垢[gòu] 兮[xī] 外[wài] 无[wú] 尘[chén] ,
中[zhōng] 间[jiān] 豁[huō] 达[dá] 无[wú] 关[guān] 津[jīn] 。
神[shén] 无[wú] 障[zhàng] 碍[ài] 居[jū] 三[sān] 界[jiè] ,
恰[qià] 是[shì] 琉[liú] 璃[lí] 处[chù] 日[rì] 轮[lún] 。