僧[sēng] 了[le] 仙[xiān] 携[xié] 马[mǎ] 太[tài] 守[shǒu] 唱[chàng] 和[hè] 求[qiú] 诗[shī] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 项安世 [xiàng ān shì]
世[shì] 态[tài] 家[jiā] 鷄[jī] 厌[yàn] ,
人[rén] 情[qíng] 外[wài] 物[wù] 牵[qiān] 。
僧[sēng] 来[lái] 求[qiú] 我[wǒ] 句[jù] ,
人[rén] 去[qù] 觅[mì] 僧[sēng] 禅[chán] 。
语[yǔ] 绮[qǐ] 翻[fān] 成[chéng] 业[yè] ,
谈[tán] 空[kōng] 未[wèi] 免[miǎn] 筌[quán] 。
不[bù] 须[xū] 生[shēng] 许[xǔ] 事[shì] ,
留[liú] 眼[yǎn] 看[kàn] 青[qīng] 天[tiān] 。