偈[jì] 颂[sòng] 一[yī] 一[yī] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī] ○[○] 七[qī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释清远 [shì qīng yuǎn]
放[fàng] 得[dé] 下[xià] ,
好[hǎo] 脱[tuō] 洒[sǎ] 。
放[fàng] 不[bù] 下[xià] ,
牛[niú] 拽[zhuài] 杷[pá] 。
堪[kān] 笑[xiào] 诸[zhū] 方[fāng] 老[lǎo] 古[gǔ] 锥[zhuī] ,
打[dǎ] 鼓[gǔ] 说[shuō] 禅[chán] 无[wú] 尾[wěi] 欛[bà] 。
无[wú] 尾[wěi] 欛[bà] ,
不[bù] 惊[jīng] 怕[pà] 。
不[bù] 惊[jīng] 怕[pà] ,
可[kě] 嗟[jiē] 讶[yà] 。
解[jiě] 踏[tà] 毗[pí] 卢[lú] 顶[dǐng] 上[shàng] 行[xíng] ,
不[bù] 言[yán] 亦[yì] 自[zì] 传[zhuàn] 天[tiān] 下[xià] 。