hé nán mín wèi hé nán yǐn mǒu gōng gē tí cóng 《 gǔ yáo yàn 》 juàn bā yī nǐ
河南民为河南尹某公歌(题从《古谣谚》卷八一拟)
朝代:唐
[táng]
作者: 佚名 [yì míng]
天[tiān] 灾[zāi] 流[liú] 行[xíng] 兮[xī] 代[dài] 有[yǒu] ,
下[xià] 民[mín] 昏[hūn] 垫[diàn] 兮[xī] 时[shí] 数[shù] 。
命[mìng] 无[wú] 以[yǐ] 远[yuǎn] 兮[xī] 谅[liàng] 自[zì] 嗟[jiē] ,
岂[qǐ] 将[jiāng] 天[tiān] 怒[nù] ,
我[wǒ] 尹[yǐn] 之[zhī] 慰[wèi] 恤[xù] 兮[xī] ,
实[shí] 解[jiě] 予[yǔ] 之[zhī] 愁[chóu] 苦[kǔ] 。
夫[fū] 得[dé] 耕[gēng] 兮[xī] 妇[fù] 织[zhī] ,
日[rì] 出[chū] 得[dé] 作[zuò] 兮[xī] 日[rì] 入[rù] 得[dé] 息[xī] 。
此[cǐ] 固[gù] 我[wǒ] 君[jūn] 之[zhī] 忧[yōu] 民[mín] 兮[xī] ,
俾[bǐ] 我[wǒ] 尹[yǐn] 之[zhī] 来[lái] 即[jí] 。