和[hé] 季[jì] 弟[dì] 韵[yùn] 二[èr] 十[shí] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī] ○[○]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘克庄 [liú kè zhuāng]
天[tiān] 海[hǎi] 凭[píng] 高[gāo] 两[liǎng] 杳[yǎo] 茫[máng] ,
岂[qǐ] 无[wú] 容[róng] 地[dì] 着[zhe] 吾[wú] 狂[kuáng] 。
俗[sú] 人[rén] 不[bù] 惯[guàn] 呼[hū] 聱[áo] 叟[sǒu] ,
明[míng] 主[zhǔ] 何[hé] 曾[zēng] 罪[zuì] 寝[qǐn] 郎[láng] 。
耕[gēng] 富[fù] 春[chūn] 山[shān] 能[néng] 重[chóng] 汉[hàn] ,
隠[yǐn] 王[wáng] 官[guān] 谷[gǔ] 未[wèi] 忘[wàng] 唐[táng] 。
自[zì] 嫌[xián] 老[lǎo] 病[bìng] 疎[shū] 溪[xī] 墅[shù] ,
只[zhī] 靠[kào] 邻[lín] 僧[sēng] 守[shǒu] 竹[zhú] 房[fáng] 。