读[dú] 《[《] 汉[hàn] 武[wǔ] 内[nèi] 传[chuán] 》[》]
朝代:唐
[táng]
作者: 李郢 [lǐ yǐng]
云[yún] 锦[jǐn] 囊[náng] 开[kāi] 得[dé] 画[huà] 图[tú] ,
岳[yuè] 神[shén] 森[sēn] 耸[sǒng] 耀[yào] 灵[líng] 躯[qū] 。
青[qīng] 真[zhēn] 小[xiǎo] 童[tóng] 捧[pěng] 诀[jué] 籙[lù] ,
紫[zǐ] 府[fǔ] 道[dào] 士[shì] 携[xié] 琼[qióng] 苏[sū] 。
金[jīn] 鼎[dǐng] 未[wèi] 成[chéng] 悲[bēi] 浊[zhuó] 世[shì] ,
玉[yù] 缄[jiān] 时[shí] 捧[pěng] 望[wàng] 青[qīng] 都[dōu] 。
一[yī] 辞[cí] 姥[lǎo] 长[cháng] 昏[hūn] 醉[zuì] ,
方[fāng] 朔[shuò] 留[liú] 言[yán] 尽[jìn] 记[jì] 无[wú] 。