嘲[cháo] 解[jiě] 十[shí] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī] ○[○]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王迈 [wáng mài]
霸[bà] 者[zhě] 成[chéng] 功[gōng] 如[rú] 彼[bǐ] 卑[bēi] ,
孔[kǒng] 门[mén] 童[tóng] 子[zǐ] 耻[chǐ] 称[chēng] 之[zhī] 。
尽[jìn] 伦[lún] 大[dà] 舜[shùn] 斯[sī] 为[wèi] 至[zhì] ,
有[yǒu] 过[guò] 周[zhōu] 公[gōng] 不[bù] 亦[yì] 宜[yí] 。
古[gǔ] 者[zhě] 责[zé] 难[nàn] 诚[chéng] 意[yì] 切[qiè] ,
今[jīn] 人[rén] 逢[féng] 恶[è] 大[dà] 经[jīng] 隳[huī] 。
若[ruò] 教[jiào] 新[xīn] 语[yǔ] 宜[yí] 垂[chuí] 世[shì] ,
可[kě] 废[fèi] 八[bā] 章[zhāng] 棠[táng] 棣[dì] 诗[shī] 。