ǎn zì zàn yì jìng sān zàng wū xī tiān qǔ dé cǐ fàn shū 「 ǎn 」 zì , suǒ zài zhī dì , yī qiè guǐ shén , jiàn wén zhě wú bù jīng bù 。
唵字赞(义静三藏於西天取得此梵书「唵」字,所在之地,一切鬼神,见闻者无不惊怖。)
朝代:唐
[táng]
作者: 唐明皇 [táng míng huáng]
鹤[hè] 立[lì] 蛇[shé] 行[xíng] 势[shì] 未[wèi] 休[xiū] ,
五[wǔ] 天[tiān] 文[wén] 字[zì] 鬼[guǐ] 神[shén] 愁[chóu] 。
儒[rú] 门[mén] 弟[dì] 子[zǐ] 无[wú] 人[rén] 识[shí] ,
穿[chuān] 耳[ěr] 胡[hú] 僧[sēng] 笑[xiào] 点[diǎn] 头[tóu] 。
(〖[〖] 1[1] 〗[〗] 京[jīng] 兆[zhào] 住[zhù] 持[chí] 十[shí] 方[fāng] 福[fú] 应[yìng] 禅[chán] 院[yuàn] 讲[jiǎng] 经[jīng] 论[lùn] 传[chuán] 戒[jiè] 沙[shā] 门[mén] 惟[wéi] 果[guǒ] 立[lì] 石[shí] 。
〖[〖] 2[2] 〗[〗] 大[dà] 宋[sòng] 丁[dīng] 巳[sì] 熙[xī] 宁[níng] 十[shí] 年[nián] 〖[〖] 一[yī] ○[○] 七[qī] 七[qī] 〗[〗] 八[bā] 月[yuè] 二[èr] 十[shí] 六[liù] 日[rì] 安[ān] 石[shí] 师[shī] 刊[kān] 。
)。