zǐ zhēn kūn zhòng yòng hóng zì yùn jiān shí qī zhī yuē yīn xuàn ér shuǎng hé yǐ xiè zhī
子真昆仲用虹字韵坚十七之约因眩而爽和以谢之 🔈
握手归来四见冬,窝中风月忆先公。
情知梦逐飞鸿去,愧与饥吟病鹤同。
既老岂应忘旧雨,相寻恨不渡横虹。
云龙上下心期在,彼此只凭一念通。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
握手歸來四見冬,窩中風月憶先公。
情知夢逐飛鴻去,愧與饑吟病鶴同。
既老豈應忘舊雨,相尋恨不渡橫虹。
雲龍上下心期在,彼此祇憑一念通。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
林希逸的诗:
相关诗词:
岩仲八兄有苕溪之行草酌话别而次何叔养正十二兄爽约不至坐客唯三人因以诗纪之 (yán zhòng bā xiōng yǒu tiáo xī zhī xíng cǎo zhuó huà bié ér cì hé shū yǎng zhèng shí èr xiōng shuǎng yuē bù zhì zuò kè wéi sān rén yīn yǐ shī jì zhī)
自古推同姓,相从弟与兄。
已占东井聚,谁谓泰阶平。
龙友当为首,鵷行近有声。
同坚岁寒操,终始勿渝盟。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
蔡忠惠书简帖赞 (cài zhōng huì shū jiǎn tiē zàn)
凌云成而楷遂绝,太极建而书仍存。
艺不足以名世,士亦贵于自珍。
彼其之子以贱待其身,而又安能以重望夫人。
伟四谏之直声,并翰墨而流芬。
方其作元舅之碑以伸天子之孝,拒佞幸之请而杜亵取之门。
则片言只字之落人间者,世固待之以褚顔之节,而岂复侪之于芝繇之伦。
後二百年珂得而藏其真,是盖不特宝其书而楷模其纵笔之妙思,又将因其字而彷佛其绝世之清尘也。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
楮庵真赞 (chǔ ān zhēn zàn)
横楖栗据此座者,长芦夫跳竈之子,天衣怀的骨之孙。
抽一顾而瞎其正眼,用十无而诳彼後昆。
说法则雷轰电激乎仰山之上,入灭则霜清月落乎连水之湄。
是谓楮庵和尚,而般阳老明提耳之师也。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
禅人并化主写真求赞 其三六七 (chán rén bìng huà zhǔ xiě zhēn qiú zàn qí sān liù qī)
清浄本然,和合因缘。
涅不缁而磨不磷,仰弥高而钻弥坚。
随之无後,迎之无前,空空空处亡中边。
而今信手拈来用,头尾相应正复偏。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
禅人并化主写真求赞 其一七七 (chán rén bìng huà zhǔ xiě zhēn qiú zàn qí yī qī qī)
衲僧顶相,不可近向。
俯而九渊之下,仰而重霄之上。
以法界为疆,以虚空为量。
闹市里释提洹因,百草头俱胝和尚。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
李冲元真赞 (lǐ chōng yuán zhēn zàn)
冶百链之金,而中黄钟之宫。
琢无瑕之玉,而成夜光之璧。
可用飨帝,可用活国。
师旷不世而无闻,韫椟藏之而无闷。
士亦何得於山林,元勋而荩谷也故肥遯。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
钱丈处和和所寄韩子云约赏梅绝句复用前韵谢之三首 其一 (qián zhàng chù hé hé suǒ jì hán zǐ yún yuē shǎng méi jué jù fù yòng qián yùn xiè zhī sān shǒu qí yī)
锦囊新句忽传来,字字清如竹叶杯。
要须莫放传杯手,看即归调傅说梅。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其六 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí liù)
髯也伏盐车,乃实千里足。
其学本孔孟,乱以佛所录。
捕景而系风,虽辩吾不欲。
如髯真绝伦,恨此持论曲。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
徐彦猷寄示诗数章皆隠约世外语诗律深妙岂胜叹仰辄次韵和呈彦猷素富学未壮而弃场屋故诗中极道江湖放浪之乐以动荡其心志而卒反之以古人出处之义当有隠君子弄舟烟雨之外倚其声而歌之亦可以一笑也 其五 (xú yàn yóu jì shì shī shù zhāng jiē yǐn yuē shì wài yǔ shī lǜ shēn miào qǐ shèng tàn yǎng zhé cì yùn hé chéng yàn yóu sù fù xué wèi zhuàng ér qì chǎng wū gù shī zhōng jí dào jiāng hú fàng làng zhī lè yǐ dòng dàng qí xīn zhì ér zú fǎn zhī yǐ gǔ rén chū chù zhī yì dāng yǒu yǐn jūn zǐ nòng zhōu yān yǔ zhī wài yǐ qí shēng ér gē zhī yì kě yǐ yī xiào yě qí wǔ)
谈笑百篇无俗韵,荣枯半世掩衡扉。
古人禄隠或金马,那用故山甘蕨薇。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其七 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí qī)
词源倾江河,坐觉畎浍褊。
王郎清如水,腹有谈天辩。
闭置邱壑中,名誉当自显。
而况金其声,行矣侍从选。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。