zèng huái yī shàng rén
赠怀一上人 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 崔颢 (cuī hào)

法师东南秀,世实豪家子。
削发十二年,诵经峨眉里。
自此照羣蒙,卓然为道雄。
观生尽入妄,悟有皆成空。
净体无衆染,苦心归妙宗。
一朝敕书至,召入承明宫。
说法金殿里,焚香清禁中。
传灯遍都邑,杖锡游王公。
天子揖妙道,羣僚趋下风。
我法本无着,时来出林壑。
因心得化城,随病皆与药。
上啓黄屋心,下除苍生缚。
一从入君门,说法无朝昏。
帝作转轮王,师为持戒尊。
轩风洒甘露,佛雨生慈根。
但有灭度理,而生开济恩。
复闻江海曲,好杀成风俗。
帝曰我上人,为除羶腥欲。
是日发西秦,东南至蕲春。
风将衡桂接,地与吴楚邻。
旧少清信士,实多渔猎人。
一闻吾师至,舍网江湖滨。
作礼忏前恶,洁诚期後因。
因成日既久,事济身不守。
更出淮楚间,复来荆河口。
荆河马卿岑,兹地近道林。
入讲鸟常狎,坐禅兽不侵。
都非缘未尽,曾是教所任。
故我一来事,永承微妙音。
竹房见衣鉢,松宇清身心。
早悔业至浅,晚成计可寻。
善哉远公义,清净如黄金。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

fǎ shī dōng nán xiù , shì shí háo jiā zǐ 。
xuē fà shí èr nián , sòng jīng é méi lǐ 。
zì cǐ zhào qún méng , zhuó rán wèi dào xióng 。
guān shēng jìn rù wàng , wù yǒu jiē chéng kōng 。
jìng tǐ wú zhòng rǎn , kǔ xīn guī miào zōng 。
yī cháo chì shū zhì , zhào rù chéng míng gōng 。
shuō fǎ jīn diàn lǐ , fén xiāng qīng jìn zhōng 。
chuán dēng biàn dōu yì , zhàng xī yóu wáng gōng 。
tiān zǐ yī miào dào , qún liáo qū xià fēng 。
wǒ fǎ běn wú zhe , shí lái chū lín hè 。
yīn xīn dé huà chéng , suí bìng jiē yǔ yào 。
shàng qǐ huáng wū xīn , xià chú cāng shēng fù 。
yī cóng rù jūn mén , shuō fǎ wú cháo hūn 。
dì zuò zhuàn lún wáng , shī wèi chí jiè zūn 。
xuān fēng sǎ gān lù , fó yǔ shēng cí gēn 。
dàn yǒu miè dù lǐ , ér shēng kāi jì ēn 。
fù wén jiāng hǎi qū , hǎo shā chéng fēng sú 。
dì yuē wǒ shàng rén , wèi chú shān xīng yù 。
shì rì fā xī qín , dōng nán zhì qí chūn 。
fēng jiāng héng guì jiē , dì yǔ wú chǔ lín 。
jiù shǎo qīng xìn shì , shí duō yú liè rén 。
yī wén wú shī zhì , shè wǎng jiāng hú bīn 。
zuò lǐ chàn qián è , jié chéng qī hòu yīn 。
yīn chéng rì jì jiǔ , shì jì shēn bù shǒu 。
gèng chū huái chǔ jiān , fù lái jīng hé kǒu 。
jīng hé mǎ qīng cén , zī dì jìn dào lín 。
rù jiǎng niǎo cháng xiá , zuò chán shòu bù qīn 。
dōu fēi yuán wèi jìn , céng shì jiào suǒ rèn 。
gù wǒ yī lái shì , yǒng chéng wēi miào yīn 。
zhú fáng jiàn yī bō , sōng yǔ qīng shēn xīn 。
zǎo huǐ yè zhì qiǎn , wǎn chéng jì kě xún 。
shàn zāi yuǎn gōng yì , qīng jìng rú huáng jīn 。

贈懷一上人

—— 崔顥

法師東南秀,世實豪家子。
削髮十二年,誦經峨眉裏。
自此照羣蒙,卓然爲道雄。
觀生盡入妄,悟有皆成空。
淨體無衆染,苦心歸妙宗。
一朝敕書至,召入承明宮。
說法金殿裏,焚香清禁中。
傳燈遍都邑,杖錫遊王公。
天子揖妙道,羣僚趨下風。
我法本無著,時來出林壑。
因心得化城,隨病皆與藥。
上啓黃屋心,下除蒼生縛。
一從入君門,說法無朝昏。
帝作轉輪王,師爲持戒尊。
軒風灑甘露,佛雨生慈根。
但有滅度理,而生開濟恩。
復聞江海曲,好殺成風俗。
帝曰我上人,爲除羶腥欲。
是日發西秦,東南至蘄春。
風將衡桂接,地與吳楚鄰。
舊少清信士,實多漁獵人。
一聞吾師至,捨網江湖濱。
作禮懺前惡,潔誠期後因。
因成日既久,事濟身不守。
更出淮楚間,復來荆河口。
荆河馬卿岑,茲地近道林。
入講鳥常狎,坐禪獸不侵。
都非緣未盡,曾是教所任。
故我一來事,永承微妙音。
竹房見衣鉢,松宇清身心。
早悔業至淺,晚成計可尋。
善哉遠公義,清淨如黃金。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

fǎ shī dōng nán xiù , shì shí háo jiā zǐ 。
xuē fà shí èr nián , sòng jīng é méi lǐ 。
zì cǐ zhào qún méng , zhuó rán wèi dào xióng 。
guān shēng jìn rù wàng , wù yǒu jiē chéng kōng 。
jìng tǐ wú zhòng rǎn , kǔ xīn guī miào zōng 。
yī cháo chì shū zhì , zhào rù chéng míng gōng 。
shuō fǎ jīn diàn lǐ , fén xiāng qīng jìn zhōng 。
chuán dēng biàn dōu yì , zhàng xī yóu wáng gōng 。
tiān zǐ yī miào dào , qún liáo qū xià fēng 。
wǒ fǎ běn wú zhe , shí lái chū lín hè 。
yīn xīn dé huà chéng , suí bìng jiē yǔ yào 。
shàng qǐ huáng wū xīn , xià chú cāng shēng fù 。
yī cóng rù jūn mén , shuō fǎ wú cháo hūn 。
dì zuò zhuàn lún wáng , shī wèi chí jiè zūn 。
xuān fēng sǎ gān lù , fó yǔ shēng cí gēn 。
dàn yǒu miè dù lǐ , ér shēng kāi jì ēn 。
fù wén jiāng hǎi qū , hǎo shā chéng fēng sú 。
dì yuē wǒ shàng rén , wèi chú shān xīng yù 。
shì rì fā xī qín , dōng nán zhì qí chūn 。
fēng jiāng héng guì jiē , dì yǔ wú chǔ lín 。
jiù shǎo qīng xìn shì , shí duō yú liè rén 。
yī wén wú shī zhì , shè wǎng jiāng hú bīn 。
zuò lǐ chàn qián è , jié chéng qī hòu yīn 。
yīn chéng rì jì jiǔ , shì jì shēn bù shǒu 。
gèng chū huái chǔ jiān , fù lái jīng hé kǒu 。
jīng hé mǎ qīng cén , zī dì jìn dào lín 。
rù jiǎng niǎo cháng xiá , zuò chán shòu bù qīn 。
dōu fēi yuán wèi jìn , céng shì jiào suǒ rèn 。
gù wǒ yī lái shì , yǒng chéng wēi miào yīn 。
zhú fáng jiàn yī bō , sōng yǔ qīng shēn xīn 。
zǎo huǐ yè zhì qiǎn , wǎn chéng jì kě xún 。
shàn zāi yuǎn gōng yì , qīng jìng rú huáng jīn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
法师出生在东南地区,家境富裕。削发十二年,去到峨眉山诵经修行。从那时起,他照亮了众人的迷茫,成为了道德的楷模。观察生命的始终皆是虚妄,觉悟则是一切皆空。他的身心纯净,用心归依妙宗。有一天,他接到了一道皇家召命,被召入承明宫。在金殿上讲解佛法,焚香清香弥漫禁地。他的教法传遍城邑,手执禅杖游历王公之间。天子亲自招他,群臣纷纷表示敬仰。他本无所依附,却因时机而出现在林壑之中。凭着心灵的领悟,化城开化,无论遇到什么疾病都能找到药方。他奏表上书,摆脱了苍生的束缚。自从进入君主门下,他无论是白日还是夜晚都在宣扬佛法。君主成为转轮圣王,他则成为持戒的尊者。慈风吹拂,佛雨润泽,众生的善根得以生发。他以灭度的理念,施行开济的恩德。然而,听闻江海地区有恶俗蔓延,他决定前去扫除羶腥之欲。某日,他启程离开西秦,东南抵达蕲春。风吹拂着衡山和桂林,地界与吴楚接壤。在过去,这里少有清信的士人,而多是渔猎之人。一听说我的师父来了,他们放下网具,聚集在江湖边。向佛礼拜忏悔过去的恶行,净化心灵,希望得到善因。由于逗留时间较长,事务已经圆满完成,身不由己地离开淮楚地区,再次来到荆河口。荆河附近有位马卿岑,此地靠近道场。他进入这里,与鸟儿常常亲近,静坐时兽类也不侵扰。这并非偶然,而是教法所赋予的使命。因此,我来此地,永远接受微妙的教诲。竹制房屋里有衣钵,松木的屋宇清净身心。我早悔自己的业障如此轻浅,晚年又能发心修行,可喜可贺。远公的正义是多么美好,纯净如同黄金。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者崔颢介绍:🔈

崔颢,汴州人。开元十一年,登进士第。有俊才,累官司勳员外郎。天宝十三年卒。诗一卷。 查看更多>>

崔颢的诗:

相关诗词:

贫居咏怀赠乐天 (pín jū yǒng huái zèng lè tiān)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

若有金挥胜二疏。
(同前卷三五《酬梦得贫居咏怀见赠》自注引)。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

赠宣上人二首 其一 (zèng xuān shàng rén èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王洋

海上孤峰一剑鋩,从来匣里自韬光。
如今直面相呈处,怀玉山头春草长。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

拟齐梁酬所知见赠二首 一 (nǐ qí liáng chóu suǒ zhī jiàn zèng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 贯休

静只焚香坐,咏怀悲岁阑。
佳人忽有赠,满手红琅玕。
不独耀肌魄,将行为羽翰。
酬如上青天,风雪空漫漫。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

戏赠友人 (xì zèng yǒu rén)

朝代:唐    作者: 贾岛

一日不作诗,心源如废井。
笔砚为辘轳,吟咏作縻绠。
朝来重汲引,依旧得清[冷]。
书赠同怀人,词中多苦辛。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

勉励 友人

奉酬张洪州九龄江上见赠 (fèng chóu zhāng hóng zhōu jiǔ líng jiāng shàng jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 孙翃

受命谳封疆,逢君牧豫章。
於焉审虞芮,复尔共舟航。
怅别秋阴尽,怀归客思长。
江臯枉离赠,持此慰他乡。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

上巳日赠都上人 二 (shàng sì rì zèng dōu shàng rén èr)

朝代:唐    作者: 殷尧藩

曲水公卿宴,香尘尽满街。
无心修禊事,独步到禅斋。
细草萦愁目,繁花逆旅怀。
绮罗人走马,遗落凤皇钗。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

梁州对雨怀麴二秀才便呈麴大判官时疾赠余新诗 (liáng zhōu duì yǔ huái qū èr xiù cái biàn chéng qū dà pàn guān shí jí zèng yú xīn shī)

朝代:唐    作者: 岑参

江上云气黑,

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

詶张司马赠墨 (chóu zhāng sī mǎ zèng mò)

朝代:唐    作者: 李白

上党碧松烟,夷陵丹砂末。
兰麝凝珍墨,精光乃堪掇。
黄头奴子双鸦鬟,锦囊养之怀袖间。
今日赠予兰亭去,兴来洒笔会稽山。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

赠枢上人 (zèng shū shàng rén)

朝代:宋    作者: 陈宓

心期极乐三千界,世事怀安二十年。
顾我未能从学道,只将寂寞当幽禅。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。

赠宗人前公安宰君 (zèng zōng rén qián gōng ān zǎi jūn)

朝代:唐    作者: 郑谷

喧卑从宦出喧卑,别画能琴又解棊。
海上春耕因乱废,年来冬荐得官迟。
风中夜犬惊槐巷,月下寒驴啮槿篱。
孤散恨无推唱路,耿怀吟得赠君诗。

仄平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平平平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平○○。
○平仄平仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,平○平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄○○平仄。
仄○仄平平,仄仄平平平。
仄仄仄平○,平平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄仄平,平○平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平○平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
○仄平仄○,仄平平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄仄平。
平平○仄仄,平仄○仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄平仄平仄,平仄○平平。