xīn xuě bā yùn
新雪八韵 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 薛能 (xuē néng)

大雪满初晨,开门万象新。
龙锺鸡未起,萧索我何贫。
耀若花前境,清如物外身。
细飞斑户牖,乾洒乱松筠。
正色凝高岭,随流助要津。
鼎消微是滓,车碾半和尘。
茶兴留诗客,瓜情想戍人。
终篇本无字,谁别胜阳春。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

dà xuě mǎn chū chén , kāi mén wàn xiàng xīn 。
lóng zhōng jī wèi qǐ , xiāo suǒ wǒ hé pín 。
yào ruò huā qián jìng , qīng rú wù wài shēn 。
xì fēi bān hù yǒu , qián sǎ luàn sōng yún 。
zhèng sè níng gāo lǐng , suí liú zhù yào jīn 。
dǐng xiāo wēi shì zǐ , chē niǎn bàn hé chén 。
chá xīng liú shī kè , guā qíng xiǎng shù rén 。
zhōng piān běn wú zì , shuí bié shèng yáng chūn 。

动物

新雪八韻

—— 薛能

大雪滿初晨,開門萬象新。
龍鍾雞未起,蕭索我何貧。
耀若花前境,清如物外身。
細飛斑戶牖,乾灑亂松筠。
正色凝高嶺,隨流助要津。
鼎消微是滓,車碾半和塵。
茶興留詩客,瓜情想戍人。
終篇本無字,誰別勝陽春。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

dà xuě mǎn chū chén , kāi mén wàn xiàng xīn 。
lóng zhōng jī wèi qǐ , xiāo suǒ wǒ hé pín 。
yào ruò huā qián jìng , qīng rú wù wài shēn 。
xì fēi bān hù yǒu , qián sǎ luàn sōng yún 。
zhèng sè níng gāo lǐng , suí liú zhù yào jīn 。
dǐng xiāo wēi shì zǐ , chē niǎn bàn hé chén 。
chá xīng liú shī kè , guā qíng xiǎng shù rén 。
zhōng piān běn wú zì , shuí bié shèng yáng chūn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
大雪充满了清晨,开门一切都焕然一新。
龙未鸣,鸡尚未鸣啼,我孤寂萧索,生活何其贫乏。
明亮得像花前的景象,清澈得如同超脱尘世的身心。
细雪飞舞在斑驳的窗户和青松的竹篱之间,洒落在干燥的松筠之上。
我庄重而笃定,宛如高山峻岭,随波逐流助航向要津。
鼎器消融只剩微末的残渣,马车辗过只留下半路的尘埃。
我点燃茶炉,留待来访的诗客,一颗瓜子引起我对边疆戍卒的思念。
这最后一首诗,本无字,却能比谁都深刻地诠释阳春的美好。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者薛能介绍:🔈

薛能,字太拙,汾州人。登会昌六年进士第。大中末,书判中选,补盩厔尉,李福镇滑,表署观察判官,历御史、都官刑部员外郎。福徙西蜀,奏以自副。咸通中,摄嘉州刺史,迁主客、度支、刑部郎中,权知京兆尹事,授工部尚书,节度徐州,徙忠武。广明元年,徐军戍溵水,经许,能以旧军,馆之城中,军惧见袭。大将周岌乘衆疑逐能,自称留後,因屠其家。能僻于诗,日赋一章,有集十卷,今编诗四卷。 薛能,字太拙,汾州人。登会昌六年进士第。大中末,书判中选,补盩厔尉,李福镇滑,表署观察判官,历御史、都官刑部员外郎。福徙西蜀,奏以自副。咸通中,摄嘉州刺史,迁主客、度支、刑部郎中,权知京兆尹事,授工部尚书,节度徐州,徙忠武。广... 查看更多>>

薛能的诗:

相关诗词:

病疟新差仲退折梅一枝冒雪跨馿访我松下且赋诗一首次韵以谢閴月廿八日也 (bìng nüè xīn chà zhòng tuì zhé méi yī zhī mào xuě kuà lú fǎng wǒ sōng xià qiě fù shī yī shǒu cì yùn yǐ xiè qù yuè niàn bā rì yě)

朝代:宋    作者: 徐瑞

破雪折梅相料理,要将春信报新年。
独跨瘦馿披鹤氅,更於何处觅神仙。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

转轮八花诗 鈎枝上四十八句左旋阳字韵右旋昊字韵 (zhuàn lún bā huā shī gōu zhī shàng sì shí bā jù zuǒ xuán yáng zì yùn yòu xuán hào zì yùn)

朝代:宋    作者: 项安世

缟夜李积,炫昼桃缃。
皓梨鬭雪,金柳敷黄。
杲日天丽,和风海翔。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

春夜雪再用韵 其八 (chūn yè xuě zài yòng yùn qí bā)

朝代:宋    作者: 杨公远

数声爆竹入新年,万紫千红信息传。
巽二搀先施妙手,花开顷刻更堪怜。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

十四夜用立春韵 (shí sì yè yòng lì chūn yùn)

朝代:宋    作者: 赵蕃

旧雪犹连雪,新春未得春。
烧灯当变节,圆月与俱新。
邂逅成朋饮,飘流怆客身。
还家重萧索,山鬼闯厨人。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

走笔次七兄韵戏奉新新庄 (zǒu bǐ cì qī xiōng yùn xì fèng xīn xīn zhuāng)

朝代:宋    作者: 周必大

腊月更兼逢腊日,满江飞雪兆丰年。
从兄预借南昌米,多酿新醪醉乐天。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

题玉涧八景八首 其八 (tí yù jiàn bā jǐng bā shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 王柏

独跨蓝关马,茫茫道且长。
谁知寒彻骨,一雪到潇湘。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

次赵帅喜雪韵 (cì zhào shuài xǐ xuě yùn)

朝代:宋    作者: 陈造

府公忧国雪神知,三白呈祥不待祈。
旧岁新年多乐事,一时分付笔如飞。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

次韵陈侍郎李察院潇湘八景图 江天暮雪 (cì yùn chén shì láng lǐ chá yuàn xiāo xiāng bā jǐng tú jiāng tiān mù xuě)

朝代:宋    作者: 喻良能

羣山总入玉壶中,只有沧波映远空。
独钓寒江晚来雪,凭谁画我作渔翁。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

庆上人以再闻诵新作突过黄初诗为韵作十诗见寄次韵酬之 其八 (qìng shàng rén yǐ zài wén sòng xīn zuò tū guò huáng chū shī wèi yùn zuò shí shī jiàn jì cì yùn chóu zhī qí bā)

朝代:宋    作者: 李彭

田园本地着,耕耘不忘初。
修桑复浴种,力作共征输。
荣名愧八俊,典学欣三余。
安敢望挽汲,云林当晏如。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。

初八日雪 (chū bā rì xuě)

朝代:宋    作者: 韩淲

江国春来浅,新年雪未阑。
雨霏初急急,霰集复漫漫。
固喜成三白,宁忧已十寒。
微吟窗色晚,清听落声乾。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
○○○平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平平。