xiāng hé gē cí jiāng nán qū
相和歌辞 江南曲 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 温庭筠 (wēn tíng yún)

妾家白苹浦,日上芙蓉檝。
轧轧摇桨声,移舟入茭叶。
溪长茭叶深,作底难相寻。
避郎郎不见,鸂鶒自浮沈。
拾萍萍无根,采莲莲有子。
不作浮萍生,宁作藕花死。
岸傍骑马郎,乌帽紫游缰。
含愁复含笑,回首问横塘。
妾住金陵步,门前朱雀航。
流苏持作帐,芙蓉持作梁。
出入金犊幰,兄弟侍中郎。
前年学歌舞,定得郎相许。
连娟眉绕山,依约腰如杵。
凤管悲若咽,鸾弦娇欲语。
扇薄露红鈆,罗轻压金缕。
明月西南楼,珠帘玳瑁钩。
横波巧能笑,弯蛾不识愁。
花开子留树,草长根依土。
早闻金沟远,底事归郎许。
不学杨白花,朝朝泪如雨。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平仄○仄。
平○○仄○,仄仄○○平。
仄平平仄仄,?仄仄平○。
仄平平平平,仄平平仄仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄仄平平。
平平仄平仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
仄仄平仄仄,平平○仄仄。
○仄仄平?,平○仄平仄。
平仄平平平,平平仄仄平。
○平仄平仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄○平平仄。
仄○平平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄○仄。

qiè jiā bái píng pǔ , rì shàng fú róng jí 。
yà yà yáo jiǎng shēng , yí zhōu rù jiāo yè 。
xī cháng jiāo yè shēn , zuò dǐ nán xiāng xún 。
bì láng láng bù jiàn , xī chì zì fú shěn 。
shí píng píng wú gēn , cǎi lián lián yǒu zǐ 。
bù zuò fú píng shēng , níng zuò ǒu huā sǐ 。
àn bàng qí mǎ láng , wū mào zǐ yóu jiāng 。
hán chóu fù hán xiào , huí shǒu wèn héng táng 。
qiè zhù jīn líng bù , mén qián zhū què háng 。
liú sū chí zuò zhàng , fú róng chí zuò liáng 。
chū rù jīn dú xiǎn , xiōng dì shì zhōng láng 。
qián nián xué gē wǔ , dìng dé láng xiāng xǔ 。
lián juān méi rào shān , yī yuē yāo rú chǔ 。
fèng guǎn bēi ruò yàn , luán xián jiāo yù yǔ 。
shàn báo lù hóng qiān , luó qīng yā jīn lǚ 。
míng yuè xī nán lóu , zhū lián dài mào gōu 。
héng bō qiǎo néng xiào , wān é bù shí chóu 。
huā kāi zǐ liú shù , cǎo cháng gēn yī tǔ 。
zǎo wén jīn gōu yuǎn , dǐ shì guī láng xǔ 。
bù xué yáng bái huā , zhāo zhāo lèi rú yǔ 。

相和歌辭 江南曲

—— 溫庭筠

妾家白蘋浦,日上芙蓉檝。
軋軋搖槳聲,移舟入茭葉。
溪長茭葉深,作底難相尋。
避郎郎不見,鸂鶒自浮沈。
拾萍萍無根,采蓮蓮有子。
不作浮萍生,寧作藕花死。
岸傍騎馬郎,烏帽紫游韁。
含愁復含笑,回首問橫塘。
妾住金陵步,門前朱雀航。
流蘇持作帳,芙蓉持作梁。
出入金犢幰,兄弟侍中郎。
前年學歌舞,定得郎相許。
連娟眉繞山,依約腰如杵。
鳳管悲若咽,鸞弦嬌欲語。
扇薄露紅鈆,羅輕壓金縷。
明月西南樓,珠簾玳瑁鉤。
橫波巧能笑,彎蛾不識愁。
花開子留樹,草長根依土。
早聞金溝遠,底事歸郎許。
不學楊白花,朝朝淚如雨。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平仄○仄。
平○○仄○,仄仄○○平。
仄平平仄仄,?仄仄平○。
仄平平平平,仄平平仄仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄仄平平。
平平仄平仄,○仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,平仄仄○平。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
仄仄平仄仄,平平○仄仄。
○仄仄平?,平○仄平仄。
平仄平平平,平平仄仄平。
○平仄平仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,仄○平平仄。
仄○平平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄○仄。

qiè jiā bái píng pǔ , rì shàng fú róng jí 。
yà yà yáo jiǎng shēng , yí zhōu rù jiāo yè 。
xī cháng jiāo yè shēn , zuò dǐ nán xiāng xún 。
bì láng láng bù jiàn , xī chì zì fú shěn 。
shí píng píng wú gēn , cǎi lián lián yǒu zǐ 。
bù zuò fú píng shēng , níng zuò ǒu huā sǐ 。
àn bàng qí mǎ láng , wū mào zǐ yóu jiāng 。
hán chóu fù hán xiào , huí shǒu wèn héng táng 。
qiè zhù jīn líng bù , mén qián zhū què háng 。
liú sū chí zuò zhàng , fú róng chí zuò liáng 。
chū rù jīn dú xiǎn , xiōng dì shì zhōng láng 。
qián nián xué gē wǔ , dìng dé láng xiāng xǔ 。
lián juān méi rào shān , yī yuē yāo rú chǔ 。
fèng guǎn bēi ruò yàn , luán xián jiāo yù yǔ 。
shàn báo lù hóng qiān , luó qīng yā jīn lǚ 。
míng yuè xī nán lóu , zhū lián dài mào gōu 。
héng bō qiǎo néng xiào , wān é bù shí chóu 。
huā kāi zǐ liú shù , cǎo cháng gēn yī tǔ 。
zǎo wén jīn gōu yuǎn , dǐ shì guī láng xǔ 。
bù xué yáng bái huā , zhāo zhāo lèi rú yǔ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
妾家在白苹浦,太阳升起时,我乘着芙蓉檝往前划。
船桨摩擦发出轧轧声,轻轻地把船移进茭叶之间。
溪水长而茭叶深,船底下很难相互寻觅。
我避开了那位郎君,鸂鶒自在地浮沉水面。
捧起浮萍,却没有根基,采摘莲蓬,莲花却有子孙。
我宁愿不做漂浮的浮萍,宁愿选择作为莲藕花而死去。
岸边有位骑马的郎君,头戴乌帽,手握紫色游缰。
他含着忧愁,又含着笑意,回首向横塘远眺。
我住在金陵的步行街,门前停靠着朱雀号船。
我手持着流苏做帐幕,头上托着芙蓉做梁柱。
进出金犊幰的是我兄弟,侍奉中央的郎君。
前年学会了歌舞,最终赢得了郎君的许诺。
眉弯如连娟山峦,腰肢纤细如杵。
凤管吹奏悲若咽,鸾弦轻弹欲有言。
扇子薄若露红花瓣,罗帕轻压着金缕细线。
明亮的月光洒在西南楼上,珠帘上挂着玳瑁钩。
波浪在水面上灵巧地笑,蛾眉却不懂忧愁。
花朵开放子留在树上,草儿长长根扎在土里。
早已听说金沟很遥远,我的事情都托付给了那位郎君。
我不愿学习像杨白花一样,天天流泪如雨。

赏析:: 这首《江南曲》描述了妾在江南白苹浦的情景,以及与郎别后的思念之情。首句描绘了妾家在白苹浦,景色宜人,日出芙蓉檝,舟行在水上。接着以“溪长茭叶深,作底难相寻”表现了茭叶茂盛,难以相见,寓意与郎别离。整首诗以妾对郎的思念之情为主线,情感真挚而深沉,通过自然景物的描写,表现了离愁别绪。
标签: 抒情、离愁、叙述自然

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 11 首名为《相和歌辞 江南曲》的诗:

本文作者温庭筠介绍:🔈

温庭筠,本名岐,字飞卿,太原人,宰相彦博裔孙。少敏悟,才思艳丽,韵格清拔,工爲词章小赋,与李商隐皆有名,称温李。然行无检幅,数举进士不第,思神速,每入试,押官韵作赋,凡八叉手而成,时号温八叉。徐商镇襄阳,署爲巡官,不得志去,归江东。後商知政事,颇右之,欲白用,会商罢相,杨收疾之,贬方城尉,再迁隋县尉卒。集二十八卷,今编诗爲九卷。 查看更多>>

温庭筠的诗:

相关诗词: