xiāng hé gē cí cǎi lián guī
相和歌辞 采莲归 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王勃 (wáng bó)

采莲归,绿水芙蓉衣,秋风起浪凫雁飞。
桂棹兰桡下长浦,罗裙玉腕摇轻橹。
叶屿花潭极望平,江讴越吹相思苦。
相思苦,佳期不可驻。
塞外征夫犹未还,江南采莲今已暮。
今已暮,摘莲花,今渠那必尽倡家。
官道城南把桑叶,何如江上采莲花?莲花复莲花,花叶何重叠。
叶翠本羞眉,花红强如颊。
佳人不兹期,怅望别离时。
牵花怜共蒂,折藕爱连丝。
故情何处所?新物徒华滋。
不惜南津交佩解,还羞北海雁书迟。
采莲歌有节,采莲夜未歇。
正逢浩荡江上风,又值徘徊江上月。
莲浦夜相逢,吴姬越女何丰茸。
共问寒江千里外,征客关山更几重。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

cǎi lián guī , lǜ shuǐ fú róng yī , qiū fēng qǐ làng fú yàn fēi 。
guì zhào lán ráo xià cháng pǔ , luó qún yù wàn yáo qīng lǔ 。
yè yǔ huā tán jí wàng píng , jiāng ōu yuè chuī xiāng sī kǔ 。
xiāng sī kǔ , jiā qī bù kě zhù 。
sài wài zhēng fū yóu wèi huán , jiāng nán cǎi lián jīn yǐ mù 。
jīn yǐ mù , zhāi lián huā , jīn qú nà bì jìn chàng jiā 。
guān dào chéng nán bǎ sāng yè , hé rú jiāng shàng cǎi lián huā ? lián huā fù lián huā , huā yè hé chóng dié 。
yè cuì běn xiū méi , huā hóng qiáng rú jiá 。
jiā rén bù zī qī , chàng wàng bié lí shí 。
qiān huā lián gòng dì , zhé ǒu ài lián sī 。
gù qíng hé chù suǒ ? xīn wù tú huá zī 。
bù xī nán jīn jiāo pèi jiě , huán xiū běi hǎi yàn shū chí 。
cǎi lián gē yǒu jié , cǎi lián yè wèi xiē 。
zhèng féng hào dàng jiāng shàng fēng , yòu zhí pái huái jiāng shàng yuè 。
lián pǔ yè xiāng féng , wú jī yuè nǚ hé fēng róng 。
gòng wèn hán jiāng qiān lǐ wài , zhēng kè guān shān gèng jǐ chóng 。

相和歌辭 采蓮歸

—— 王勃

采蓮歸,綠水芙蓉衣,秋風起浪鳧雁飛。
桂棹蘭橈下長浦,羅裙玉腕搖輕櫓。
葉嶼花潭極望平,江謳越吹相思苦。
相思苦,佳期不可駐。
塞外征夫猶未還,江南采蓮今已暮。
今已暮,摘蓮花,今渠那必盡倡家。
官道城南把桑葉,何如江上采蓮花?蓮花復蓮花,花葉何重疊。
葉翠本羞眉,花紅彊如頰。
佳人不茲期,悵望別離時。
牽花憐共蒂,折藕愛連絲。
故情何處所?新物徒華滋。
不惜南津交佩解,還羞北海雁書遲。
采蓮歌有節,采蓮夜未歇。
正逢浩蕩江上風,又值徘徊江上月。
蓮浦夜相逢,吳姬越女何丰茸。
共問寒江千里外,征客關山更幾重。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

cǎi lián guī , lǜ shuǐ fú róng yī , qiū fēng qǐ làng fú yàn fēi 。
guì zhào lán ráo xià cháng pǔ , luó qún yù wàn yáo qīng lǔ 。
yè yǔ huā tán jí wàng píng , jiāng ōu yuè chuī xiāng sī kǔ 。
xiāng sī kǔ , jiā qī bù kě zhù 。
sài wài zhēng fū yóu wèi huán , jiāng nán cǎi lián jīn yǐ mù 。
jīn yǐ mù , zhāi lián huā , jīn qú nà bì jìn chàng jiā 。
guān dào chéng nán bǎ sāng yè , hé rú jiāng shàng cǎi lián huā ? lián huā fù lián huā , huā yè hé chóng dié 。
yè cuì běn xiū méi , huā hóng qiáng rú jiá 。
jiā rén bù zī qī , chàng wàng bié lí shí 。
qiān huā lián gòng dì , zhé ǒu ài lián sī 。
gù qíng hé chù suǒ ? xīn wù tú huá zī 。
bù xī nán jīn jiāo pèi jiě , huán xiū běi hǎi yàn shū chí 。
cǎi lián gē yǒu jié , cǎi lián yè wèi xiē 。
zhèng féng hào dàng jiāng shàng fēng , yòu zhí pái huái jiāng shàng yuè 。
lián pǔ yè xiāng féng , wú jī yuè nǚ hé fēng róng 。
gòng wèn hán jiāng qiān lǐ wài , zhēng kè guān shān gèng jǐ chóng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
采莲归,绿水中盛开的芙蓉,我身穿秋风中翻起的波浪,凫雁飞翔。
以桂木制作的船桨,配上兰花般的桡橹,在长滩下划过,罗裙飘动,玉手轻摇船桨。
在叶屿的花潭上眺望远方,听着江讴和越吹,思念之苦油然而生。
思念之苦,美好的相聚不能长久。
在边塞执行任务的士兵尚未归来,而江南采莲的时光已经接近傍晚。
如今已是傍晚,我摘下莲花,但如今的江渠中,那些倡家可能已尽兴而归。
在官道的南城边拿起桑叶,何如在江上采莲花呢?莲花连续开放,花瓣层层叠叠。
莲叶的翠绿自愧不如眉毛,而莲花的红艳也不如脸颊。
美好的相聚未能如期,令人怅望别离之时。
采摘花朵时,喜欢把它们连同蒂一起摘下,折藕时爱把藕丝连在一起。
曾经的情愫如今何处?新事物只是虚浮的华美而已。
宁愿解下南津交佩,也不愿羞耻于北海传书的迟延。
采莲的歌声依旧响起,采莲的夜晚尚未停息。
正逢江上吹来汹涌的风,又正值江上的月光徘徊。
在莲浦的夜晚相遇,吴国的姬女为何如此娇嫩。
一同问候千里之外的寒江,征途中的旅客又经历了多少山重水复。

赏析:: 这首古诗《相和歌辞 采莲归》由唐代王勃创作,以采莲为主题,以丰富的意象和细腻的情感展现了离别和相思之苦。诗人以优美的笔触描述了采莲的情景和离别的心情,以及对远行征士的思念之情。
首节以“采莲归”开篇,描绘了采莲的情景,绿水芙蓉、秋风起浪,展现了秋日采莲的生动景象。接着以“相思苦,佳期不可驻”表现了诗人对离别的痛苦和思念之情,呼应了“塞外征夫犹未还,江南采莲今已暮”,表现出对远行征士的期盼和焦急。
第二节以“今已暮,摘莲花”继续展现诗人的情感,诗人感慨时光飞逝,采莲之乐已过,但却面临别离。接着以“叶翠本羞眉,花红强如颊”运用婉约的表达手法,表现了诗人对美丽莲花的赞美,对离别的懊悔之情。
最后一节以“采莲歌有节,采莲夜未歇”为开始,展现了在采莲的愉悦时光,但随后以“牵花怜共蒂,折藕爱连丝”表现了对别离的悲痛和离别后的空虚。接着以“故情何处所?新物徒华滋”表现了对过去情感的怀念和对现实的不满。最后,以“采莲歌有节,采莲夜未歇”作结,呼应了诗的开篇,体现出采莲时的愉悦和生活的继续。
标签: 描写自然、抒情、离别、思乡

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王勃介绍:🔈

王勃,字子安,绦州龙门人,文中子通之孙。六岁善文辞,未冠,应举及第,授朝散郎,数献颂阙下。沛王闻其名,召署府修撰。是时诸王鬬鸡,勃戏爲文,檄英王鸡,高宗斥之。勃既废,客剑南,久之,补虢州参军。坐事,复除名。勃父福畤,坐勃故,左迁交趾令,勃往交趾省父,渡海溺水,悸而卒,年二十八。勃好读书,属文初不精思,先磨墨数升,引被覆面而卧,忽起书之,不易一字,时人谓之腹藁。与杨炯、卢照邻、骆宾王皆以文章齐名,天下称王杨卢骆,号四杰。勃有集三十卷,今编诗二卷。 查看更多>>

王勃的诗:

相关诗词:

相和歌辞 采莲女 (xiāng hé gē cí cǎi lián nǚ)

朝代:唐    作者: 阎朝隐

采莲女,采莲舟,春日春江碧水流。
莲衣承玉钏,莲刺罥银钩。
薄暮敛容歌一曲,氛氲香气满汀洲。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

相和歌辞 采莲曲 (xiāng hé gē cí cǎi lián qū)

朝代:唐    作者: 崔国辅

玉溆花红发,金塘水碧流。
相逢畏相失,并着采莲舟。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

相和歌辞 采莲曲二首 二 (xiāng hé gē cí cǎi lián qū èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 鲍溶

采莲朅来水无风,莲潭如镜松如龙。
夏衫短袖交斜红,艳歌笑鬬新芙蓉,戏鱼住听莲花东。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

动物

相和歌辞 采莲曲三首 一 (xiāng hé gē cí cǎi lián qū sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王昌龄

吴姬越艳楚王妃,争弄莲舟水湿衣。
来时浦口花迎入,采罢江头月送归。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

荷花 女子 组诗

相和歌辞 采莲曲二首 一 (xiāng hé gē cí cǎi lián qū èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 戎昱

虽听采莲曲,讵识采莲心。
漾檝爱花远,回船愁浪深。
烟生极浦色,日落半江阴。
同侣怜波静,看妆堕玉簪。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

相和歌辞 采莲曲 (xiāng hé gē cí cǎi lián qū)

朝代:唐    作者: 徐彦伯

妾家越水边,摇艇入江烟。
既觅同心侣,复采同心莲。
折藕丝能脆,开花叶正圆。
春歌弄明月,归棹落花前。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

采莲曲 (cǎi lián qū)

朝代:宋    作者: 郑起

郎采莲,妾采莲,莲花开似妾初年。
莲房结实妾生子,郎今采取应相怜,暖香虽断相牵连。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

相和歌辞 读曲歌五首 三 (xiāng hé gē cí dú qū gē wǔ shǒu sān)

朝代:唐    作者: 张祜

不见心相许,徒云脚漫勤。
摘荷空摘叶,是底采莲人。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

相和歌辞 采莲曲 (xiāng hé gē cí cǎi lián qū)

朝代:唐    作者: 贺知章

稽山罢雾郁嵯峨,镜水无风也自波。
莫言春度芳菲尽,别有中流采芰荷。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。

采莲曲 其四 (cǎi lián qū qí sì)

朝代:宋    作者: 释文珦

采莲惟采花,不敢采莲子。
其中有苦意,与妾心相似。

仄平平,仄仄平平○,平平仄○平仄平。
仄仄平○仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄○○○仄。
○○仄,平○仄仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄平平仄仄。
平仄仄,仄平平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。平平仄平平,平仄平○仄。
仄仄仄平平,平平仄○仄。
平平仄平○,仄仄仄○平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平○。
仄平平仄仄,仄平仄仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄○平,平平仄仄平平○。
仄仄平平平仄仄,平仄平平○仄○。