tú zhōng jì liú hàng
途中寄刘沆 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 方干 (fāng gān)

登车误相远,谈笑亦何因。
路入潇湘树,书随巴蜀人。
歛衣寒犯雪,倾箧病看春。
莫负髫年志,清朝作献臣。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

dēng chē wù xiāng yuǎn , tán xiào yì hé yīn 。
lù rù xiāo xiāng shù , shū suí bā shǔ rén 。
liǎn yī hán fàn xuě , qīng qiè bìng kàn chūn 。
mò fù tiáo nián zhì , qīng cháo zuò xiàn chén 。

途中寄劉沆

—— 方干

登車誤相遠,談笑亦何因。
路入瀟湘樹,書隨巴蜀人。
歛衣寒犯雪,傾篋病看春。
莫負髫年志,清朝作獻臣。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

dēng chē wù xiāng yuǎn , tán xiào yì hé yīn 。
lù rù xiāo xiāng shù , shū suí bā shǔ rén 。
liǎn yī hán fàn xuě , qīng qiè bìng kàn chūn 。
mò fù tiáo nián zhì , qīng cháo zuò xiàn chén 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
登上船只误认相去甚远,而我们的交谈笑语也并非偶然之事。
行走于潇湘之间,路旁繁茂的树木相伴,我的笔记随着巴蜀之人同行。
抬起衣襟,寒冷中踏入飘雪之中,病痛困扰着我的身体,然而我依然目睹着春天的来临。
不要辜负少年时的志向,就像那位在清朝中为国家奉献的臣子一样。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者方干介绍:🔈

方干,字雄飞,新定人。徐凝一见器之,授以诗律,始举进士。谒钱塘太守姚合,合视其貌陋,甚卑之。坐定览卷,乃骇目变容。馆之数日,登山临水,无不与焉。咸通中,一举不得志,遂遯会稽,渔於监湖,太守王龟以其亢直,宜在谏署,欲荐之,不果。干自咸通得名,迄文德,江之南无有及者。殁後十余年,宰臣张文蔚奏名儒不第者五人,请赐一官,以慰其魂,干其一也。後进私谥曰玄英先生,门人杨弇与释子居远收得诗三百七十余篇,集十卷。今编诗六卷。 查看更多>>

方干的诗:

相关诗词:

崔沆放牓时人语 (cuī hàng fàng bǎng shí rén yǔ)

朝代:唐    作者: 不详

座主门生,沆瀣一家。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

(jù)

朝代:宋    作者: 刘沆

三月内方有,百花中更无。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

申光逊梦张沆手出小佛塔上诗(题拟) (shēn guāng xùn mèng zhāng hàng shǒu chū xiǎo fó tǎ shàng shī tí nǐ )

朝代:唐    作者: 不详

今生不见故人面,明月高高上翠楼。
(见《旧五代史》卷一三一《张沆传》)(〖1〗《旧五代史》云:「有士人申光逊者,与沆友善。
沆未病时,梦沆手出小佛塔示光逊,视其上有诗十四字云〖略〗。
光逊)(既寤,心恶之,俄闻沆卒。
」张沆卒於广顺二年秋。
)。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

怀念 梦境

寄杨忱明叔 (jì yáng chén míng shū)

朝代:宋    作者: 刘敞

君有湖海气,沆砀凌斗牛。
远持一卷书,濯我千歳忧。
大音不衆合,至宝非暗投。
感激移人心,丸澜使涕流。
俗讥陈元龙,世乏刘豫州。
安得排羣儿,卧君百尺楼。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

动物

聪明泉 (cōng míng quán)

朝代:宋    作者: 刘沆

义山山下有灵泉,泉号聪明自古传。
四百年中三出相,不才何幸继前贤。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

奉答雅均途中见寄二首 其一 (fèng dá yǎ jūn tú zhōng jiàn jì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 强至

浊流非猛激,无以顿澄明。
此邑先膏润,今予力洁清。
人皆疑矫行,君独照真诚。
一得途中什,譊譊衆口平。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

白角樽歌 (bái jiǎo zūn gē)

朝代:唐    作者: 刘商

或谓轻冰盛沆瀣(海气也。
)(见宋吴聿《观林诗话》)。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

答张给事途中微雪见寄四韵 (dá zhāng gěi shì tú zhōng wēi xuě jiàn jì sì yùn)

朝代:宋    作者: 刘敞

空行万里塞,不见六花飞。
今日传清唱,端来点客衣。
度关迷马色,拂树散春晖。
不减山阴兴,从军中夜归。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

小孤山 (xiǎo gū shān)

朝代:宋    作者: 刘沆

擎天有八柱,一柱此焉存。
石耸千寻势,波留四面痕。
江湖中作镇,风浪里盘根。
平地安然者,饶他五岳尊。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

酬杨八副使将赴湖南途中见寄一绝 (chóu yáng bā fù shǐ jiāng fù hú nán tú zhōng jiàn jì yī jué)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

知逐征南冠楚材,远劳书信到阳台。
明朝若上君山上,一道巴江自此来。

平平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。