tí fǎ huá sì wǔ yán èr shí yùn
题法华寺五言二十韵 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李绅 (lǐ shēn)

花界无生地,慈宫有相天。
化娥腾宝像,留影閟金仙。
殿涌全身塔,池开半月泉。
十峰排碧落,双涧合清涟。
药草经行徧,香灯次第燃。
戒珠高腊护,心印祖僧传。
瓶识先罗汉,衣存旧福田。
幻身观火宅,昏眼照青莲。
住觉超真境,依游渡法船。
化城珠百亿,灵迹冠三千。
萧壁将沈影,梁薪尚缀烟。
色尘知有数,劫烬岂无年。
龙喷疑通海,鲸吞想漏川。
磬疎闻啓梵,钟息见安禅。
指喻三车觉,开迷五阴缠。
教通方便入,心达是非诠。
见叶千花藏,檀林万宝篇。
坐严狮子迅,幢饰网珠悬。
极乐知无碍,分明应有缘。
还将意功德,留偈法王前。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

huā jiè wú shēng dì , cí gōng yǒu xiāng tiān 。
huà é téng bǎo xiàng , liú yǐng bì jīn xiān 。
diàn yǒng quán shēn tǎ , chí kāi bàn yuè quán 。
shí fēng pái bì luò , shuāng jiàn hé qīng lián 。
yào cǎo jīng xíng biàn , xiāng dēng cì dì rán 。
jiè zhū gāo là hù , xīn yìn zǔ sēng chuán 。
píng shí xiān luó hàn , yī cún jiù fú tián 。
huàn shēn guān huǒ zhuán , hūn yǎn zhào qīng lián 。
zhù jué chāo zhēn jìng , yī yóu dù fǎ chuán 。
huà chéng zhū bǎi yì , líng jì guān sān qiān 。
xiāo bì jiāng shěn yǐng , liáng xīn shàng zhuì yān 。
sè chén zhī yǒu shù , jié jìn qǐ wú nián 。
lóng pēn yí tōng hǎi , jīng tūn xiǎng lòu chuān 。
qìng shū wén qǐ fàn , zhōng xī jiàn ān chán 。
zhǐ yù sān chē jué , kāi mí wǔ yīn chán 。
jiào tōng fāng biàn rù , xīn dá shì fēi quán 。
jiàn yè qiān huā cáng , tán lín wàn bǎo piān 。
zuò yán shī zǐ xùn , zhuàng shì wǎng zhū xuán 。
jí lè zhī wú ài , fēn míng yīng yǒu yuán 。
huán jiāng yì gōng dé , liú jì fǎ wáng qián 。

动物

題法華寺五言二十韻

—— 李紳

花界無生地,慈宮有相天。
化娥騰寶像,留影閟金仙。
殿湧全身塔,池開半月泉。
十峰排碧落,雙澗合清漣。
藥草經行徧,香燈次第燃。
戒珠高臘護,心印祖僧傳。
瓶識先羅漢,衣存舊福田。
幻身觀火宅,昏眼照青蓮。
住覺超真境,依遊渡法船。
化城珠百億,靈跡冠三千。
蕭壁將沈影,梁薪尚綴煙。
色塵知有數,劫燼豈無年。
龍噴疑通海,鯨吞想漏川。
磬疎聞啓梵,鐘息見安禪。
指喻三車覺,開迷五陰纏。
教通方便入,心達是非詮。
見葉千花藏,檀林萬寶篇。
坐嚴獅子迅,幢飾網珠懸。
極樂知無礙,分明應有緣。
還將意功德,留偈法王前。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

huā jiè wú shēng dì , cí gōng yǒu xiāng tiān 。
huà é téng bǎo xiàng , liú yǐng bì jīn xiān 。
diàn yǒng quán shēn tǎ , chí kāi bàn yuè quán 。
shí fēng pái bì luò , shuāng jiàn hé qīng lián 。
yào cǎo jīng xíng biàn , xiāng dēng cì dì rán 。
jiè zhū gāo là hù , xīn yìn zǔ sēng chuán 。
píng shí xiān luó hàn , yī cún jiù fú tián 。
huàn shēn guān huǒ zhuán , hūn yǎn zhào qīng lián 。
zhù jué chāo zhēn jìng , yī yóu dù fǎ chuán 。
huà chéng zhū bǎi yì , líng jì guān sān qiān 。
xiāo bì jiāng shěn yǐng , liáng xīn shàng zhuì yān 。
sè chén zhī yǒu shù , jié jìn qǐ wú nián 。
lóng pēn yí tōng hǎi , jīng tūn xiǎng lòu chuān 。
qìng shū wén qǐ fàn , zhōng xī jiàn ān chán 。
zhǐ yù sān chē jué , kāi mí wǔ yīn chán 。
jiào tōng fāng biàn rù , xīn dá shì fēi quán 。
jiàn yè qiān huā cáng , tán lín wàn bǎo piān 。
zuò yán shī zǐ xùn , zhuàng shì wǎng zhū xuán 。
jí lè zhī wú ài , fēn míng yīng yǒu yuán 。
huán jiāng yì gōng dé , liú jì fǎ wáng qián 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
花界无生地,慈宫有相天。
花界是一个无生命的境地,而慈宫则是存在着神圣存在的天堂。

化娥腾宝像,留影閟金仙。
娥花转化成宝贵的形象,金仙们留下了他们的灵影。

殿涌全身塔,池开半月泉。
殿堂中涌动着完整的佛塔,池塘中涌出半圆的清泉。

十峰排碧落,双涧合清涟。
十座山峰排列在碧落之间,两条涧流合成一片清澈的波纹。

药草经行徧,香灯次第燃。
各种草药蔓延遍布,香灯逐一点燃。

戒珠高腊护,心印祖僧传。
念珠高高挂起,保护着虔诚的修行者,心印承载着祖师的传承。

瓶识先罗汉,衣存旧福田。
水瓶认识先知罗汉,袈裟保留着先祖留下的福田。

幻身观火宅,昏眼照青莲。
幻化身体观看火焰,昏暗的眼睛照亮了青莲。

住觉超真境,依游渡法船。
定住觉知,超越了真实的世界,依托修行来渡船。

化城珠百亿,灵迹冠三千。
化城宝珠有亿万之数,灵迹居于三千之冠。

萧壁将沈影,梁薪尚缀烟。
荒凉的墙壁投下沈默的影子,屋梁上还挂着缕缕烟尘。

色尘知有数,劫烬岂无年。
尘世的欲望了然于心,劫火的灰烬岂能没有岁月的痕迹。

龙喷疑通海,鲸吞想漏川。
龙喷吐之时仿佛连通了大海,鲸鱼吞噬让人想起流水的沟渠。

磬疎闻启梵,钟息见安禅。
磬声稀疏地响起,让人联想到启迪梵音,钟声停息时见证内心的安宁禅定。

指喻三车觉,开迷五阴缠。
指引指向觉者,教导超越五蕴的纷扰。

教通方便入,心达是非诠。
佛法普及方便人们进入,内心洞悉是非的真谛。

见叶千花藏,檀林万宝篇。
观察叶子,千千万万的花藏匿其中,檀林中记录着无数珍贵经文。

坐严狮子迅,幢饰网珠悬。
严肃庄重地坐在雄狮上,旗帜和珠网垂悬。

极乐知无碍,分明应有缘。
极乐世界没有障碍,一切清晰地应和缘分。

还将意功德,留偈法王前。
将一切好意和功德还给佛法王者,在法王面前留下诗偈。

《题法华寺五言二十韵》赏析:
这首诗是唐代文学家李绅创作的一首诗歌,旨在赞颂佛教寺庙——法华寺的壮丽景致以及佛法的神奇力量。全诗采用五言律诗的形式,共二十韵,结构紧凑,言简意赅。
诗人以生动的语言勾勒出了法华寺的宏伟景象,描写了殿宇、池塘、山峰、涧流等自然和宗教元素。整首诗旨在通过对这些景致的生动描写,展现出佛教寺庙的神秘和超凡的氛围。
诗中提到的"花界无生地"和"慈宫有相天",表现了法华寺的圣洁和神秘,寺庙如同一个超脱尘俗的世界。"化娥腾宝像,留影閟金仙",描绘了佛像的神圣与佛教高僧的虔诚。"药草经行徧,香灯次第燃",表现了佛教寺庙中的修行与虔诚之情。
诗中还表现出佛法的奥妙和力量,如"瓶识先罗汉,衣存旧福田",强调了佛陀的智慧和佛教教义的传承。"坐严狮子迅,幢饰网珠悬",描绘了法华寺的华丽和庄严,展现出佛教寺庙的壮观景致。
最后,诗人表达了对佛法的崇敬和对修行者的祝愿,希望他们能够通过修行达到"见叶千花藏,檀林万宝篇"的境界,最终超越世俗,实现真正的解脱。
标签: 写景,咏物,宗教

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李绅介绍:🔈

李绅,字公垂,润州无锡人。爲人短小精悍,於诗最有名,时号短李。元和初,擢进士第,补国子助教,不乐辄去。李錡辟掌书记,錡抗命,不爲草表,几见害。穆宗召爲右拾遗、翰林学士,与李德裕、元稹同时号三俊。历中书舍人、御史中丞、户部侍郎。敬宗立,李逢吉构之,贬端州司马,徙江州长史,迁滁、寿二州刺史,以太子宾客分司东都。太和中,擢浙东观察使。开成初,迁河南尹、宣武节度使。武宗即位,召拜中书侍郎同平章事,进尚书右仆射,封赵郡公。居位四年,以检校右仆射平章事节度淮南。卒,赠太尉,諡文肃。《追昔游诗》三卷,杂诗一卷,今合编爲四卷。 李绅字公垂,润州无锡人,登元和元年武翊黄榜进士第,武宗会昌六年卒。补诗一首... 查看更多>>

李绅的诗:

相关诗词:

颂古四十五首 其二五 (sòng gǔ sì shí wǔ shǒu qí èr wǔ)

朝代:宋    作者: 释如珙

钟鸣衆集归方丈,苦杀堂头请法人。
法法本来无一法,若言无法法缠身。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

登岳麓法华台岳麓兵火後寺已两创惟台为旧物当时住持邻道者物故二十年矣 (dēng yuè lù fǎ huá tái yuè lù bīng huǒ hòu sì yǐ liǎng chuàng wéi tái wèi jiù wù dāng shí zhù chí lín dào zhě wù gù èr shí nián yǐ)

朝代:宋    作者: 郑刚中

湘西岳麓法华台,四十年中又再来。
惟石与松如雅故,问僧幷寺已尘埃。
区区独恨恩难报,负负无言志已颓。
退宿道相愁不寝,四檐春雨杂惊雷。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

题越州法华寺 (tí yuè zhōu fǎ huá sì)

朝代:唐    作者: 吴融

寺在五峰阴,穿缘一径寻。
云藏古殿暗,石护小房深。
宿鸟连僧定,寒猨应客吟。
上方应见海,月出试登临。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

题居上人法华新院 (tí jū shàng rén fǎ huá xīn yuàn)

朝代:唐    作者: 陈陶

浮名深般若,方寺设莲华。
钟呗成僧国,湖山称法家。
一尘多宝塔,千佛大牛车。
能诱泥犂客,超然识聚沙。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

言法华赞 (yán fǎ huá zàn)

朝代:宋    作者: 释绍昙

心迷几被法华转,狂发罗斋走帝宫。
对圣十三呼不正,无端咄咄强书空。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

言法华赞 (yán fǎ huá zàn)

朝代:宋    作者: 释法薰

脚踏木履,手指虚空。
法华三昧,舌本玲珑。
连书十三,如虫蚀木。
引得一类邪徒,至今胡卜乱卜。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

题法华山天衣寺 (tí fǎ huà shān tiān yī sì)

朝代:唐    作者: 元稹

马踏红尘古塞平,出门谁不为功名。
到头争似栖禅客,林下无言过一生。
(同前书卷八)。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

抒情 咏物

法华寺石门精舍三十韵 (fǎ huá sì shí mén jīng shè sān shí yùn)

朝代:唐    作者: 柳宗元

拘情病幽郁,旷志寄高爽。
愿言怀名缁,东峰旦夕仰。
始欣云雨霁,尤悦草木长。
道同有爱弟,披拂恣心赏。
松谿

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

衡岳寺僧刺血法华经赞 (héng yuè sì sēng cì xuè fǎ huá jīng zàn)

朝代:宋    作者: 范成大

佛手真法身,晃耀紫金色。
散满十方界,聚为七袠书。
七袠徧河沙,震诵说妙法。
非聚亦非散,是则法眼观。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。

出关经华岳寺访法华云公 (chū guān jīng huá yuè sì fǎng fǎ huá yún gōng)

朝代:唐    作者: 岑参

野寺聊解鞍,偶见法华僧。
开门对西岳,石壁青棱层。
竹径厚苍苔,松门盘紫藤。
长廊列古画,高殿悬孤灯。
五月山雨热,三峰火云蒸。
侧闻樵人言,深谷犹积冰。
久愿寻此山,至今嗟未能。
谪官忽东走,王程苦相仍。
欲去恋双树,何由穷一乘。
月轮吐山郭,夜色空清澄。

平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄○○平。
平仄○○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平○平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄平○。
仄平○平仄,平平仄平○。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄○。
平○仄平仄,○仄仄○平。