chén jiāng
七谏 沉江 🔈

朝代:西汉 (xī hàn)    作者: 东方朔 (dōng fāng shuò)

惟往古之得失兮,览私微之所伤。
尧、舜圣而慈仁兮,后世称而弗忘。
齐桓失於专任兮,夷吾忠而名彰。
晋献惑於孋姬兮,申生孝而被殃。
偃王行其仁义兮,荆文寤而徐亡。
纣暴虐以失位兮,周得佐乎吕望。
修往古以行恩兮,封比干之丘垄。
贤俊慕而自附兮,日浸淫而合同。
明法令而修理兮,兰芷幽而有芳。
苦众人之妒予兮,箕子寤而佯狂。
不顾地以贪名兮,心怫郁而内伤。
联蕙芷以为佩兮,过鲍肆而失香。
正臣端其操行兮,反离谤而见攘。
世俗更而变化兮,伯夷饿於首阳。
独廉洁而不容兮,叔齐久而逾明。
浮云陈而蔽晦兮,使日月乎无光。
忠臣贞而欲谏兮,谗谀毁而在旁。
秋草荣其将实兮,微霜下而夜降。
商风肃而害生兮,百草育而不长。
众并谐以妒贤兮,孤圣特而易伤。
怀计谋而不见用兮,岩穴处而隐藏。
成功隳而不卒兮,子胥死而不葬。
世从俗而变化兮,随风靡而成行。
信直退而毁败兮,虚伪进而得当。
追悔过之无及兮,岂尽忠而有功。
废制度而不用兮,务行私而去公。
终不变而死节兮,惜年齿之未央。
将方舟而下流兮,冀幸君之发矇。
痛忠言之逆耳兮,恨申子之沉江。
愿悉心之所闻兮,遭值君之不聪。
不开寤而难道兮,不别横之与纵。
听奸臣之浮说兮,绝国家之久长。
灭规矩而不用兮,背绳墨之正方。
离忧患而乃寤兮,若纵火於秋蓬。
业失之而不救兮,尚何论乎祸凶。
彼离畔而朋党兮,独行之士其何望?
日渐染而不自知兮,秋毫微哉而变容。
众轻积而折轴兮,原咎杂而累重。
赴湘、沅之流澌兮,恐逐波而复东。
怀沙砾而自沉兮,不忍见君之蔽壅。

wéi wǎng gǔ zhī dé shī xī , lǎn sī wēi zhī suǒ shāng 。
yáo 、 shùn shèng ér cí rén xī , hòu shì chēng ér fú wàng 。
qí huán shī wū zhuān rèn xī , yí wú zhōng ér míng zhāng 。
jìn xiàn huò wū lí jī xī , shēn shēng xiào ér bèi yāng 。
yǎn wáng xíng qí rén yì xī , jīng wén wù ér xú wáng 。
zhòu bào nüè yǐ shī wèi xī , zhōu dé zuǒ hū lǚ wàng 。
xiū wǎng gǔ yǐ xíng ēn xī , fēng bǐ gān zhī qiū lǒng 。
xián jùn mù ér zì fù xī , rì jìn yín ér hé tong 。
míng fǎ lìng ér xiū lǐ xī , lán zhǐ yōu ér yǒu fāng 。
kǔ zhòng rén zhī dù yǔ xī , jī zǐ wù ér yáng kuáng 。
bù gù dì yǐ tān míng xī , xīn fú yù ér nèi shāng 。
lián huì zhǐ yǐ wéi pèi xī , guò bào sì ér shī xiāng 。
zhèng chén duān qí cāo xíng xī , fǎn lí bàng ér jiàn rǎng 。
shì sú gèng ér biàn huà xī , bǎi yí è wū shǒu yáng 。
dú lián jié ér bù róng xī , shū qí jiǔ ér yú míng 。
fú yún chén ér bì huì xī , shǐ rì yuè hū wú guāng 。
zhōng chén zhēn ér yù jiàn xī , chán yú huǐ ér zài páng 。
qiū cǎo róng qí jiāng shí xī , wēi shuāng xià ér yè jiàng 。
shāng fēng sù ér hài shēng xī , bǎi cǎo yù ér bù cháng 。
zhòng bìng xié yǐ dù xián xī , gū shèng tè ér yì shāng 。
huái jì móu ér bù jiàn yòng xī , yán xué chù ér yǐn cáng 。
chéng gōng huī ér bù zú xī , zǐ xū sǐ ér bù zàng 。
shì cóng sú ér biàn huà xī , suí fēng mǐ ér chéng xíng 。
xìn zhí tuì ér huǐ bài xī , xū wěi jìn ér dé dàng 。
zhuī huǐ guò zhī wú jí xī , qǐ jìn zhōng ér yǒu gōng 。
fèi zhì dù ér bù yòng xī , wù xíng sī ér qù gōng 。
zhōng bù biàn ér sǐ jié xī , xī nián chǐ zhī wèi yāng 。
jiāng fāng zhōu ér xià liú xī , jì xìng jūn zhī fā mēng 。
tòng zhōng yán zhī nì ěr xī , hèn shēn zǐ zhī chén jiāng 。
yuàn xī xīn zhī suǒ wén xī , zāo zhí jūn zhī bù cōng 。
bù kāi wù ér nán dào xī , bù bié héng zhī yǔ zòng 。
tīng jiān chén zhī fú shuō xī , jué guó jiā zhī jiǔ cháng 。
miè guī jǔ ér bù yòng xī , bèi shéng mò zhī zhèng fāng 。
lí yōu huàn ér nǎi wù xī , ruò zòng huǒ wū qiū péng 。
yè shī zhī ér bù jiù xī , shàng hé lùn hū huò xiōng 。
bǐ lí pàn ér péng dǎng xī , dú xíng zhī shì qí hé wàng ?
rì jiàn rǎn ér bù zì zhī xī , qiū háo wēi zāi ér biàn róng 。
zhòng qīng jī ér zhé zhóu xī , yuán jiù zá ér lèi zhòng 。
fù xiāng 、 yuán zhī liú sī xī , kǒng zhú bō ér fù dōng 。
huái shā lì ér zì chén xī , bù rěn jiàn jūn zhī bì yōng 。

初春登樓即目觀作述懷

—— 太宗皇帝

憑軒俯蘭閣,眺矚散靈襟。
綺峰含翠霧,照日蕊紅林。
鏤丹霞錦岫,殘素雪斑岑。
拂浪堤垂柳,嬌花鳥續吟。
連甍豈一拱,衆幹如千尋。
明非獨材力,終藉棟梁深。
彌懷矜樂志,更懼戒盈心。
媿制勞居逸,方規十產金。

wéi wǎng gǔ zhī dé shī xī , lǎn sī wēi zhī suǒ shāng 。
yáo 、 shùn shèng ér cí rén xī , hòu shì chēng ér fú wàng 。
qí huán shī wū zhuān rèn xī , yí wú zhōng ér míng zhāng 。
jìn xiàn huò wū lí jī xī , shēn shēng xiào ér bèi yāng 。
yǎn wáng xíng qí rén yì xī , jīng wén wù ér xú wáng 。
zhòu bào nüè yǐ shī wèi xī , zhōu dé zuǒ hū lǚ wàng 。
xiū wǎng gǔ yǐ xíng ēn xī , fēng bǐ gān zhī qiū lǒng 。
xián jùn mù ér zì fù xī , rì jìn yín ér hé tong 。
míng fǎ lìng ér xiū lǐ xī , lán zhǐ yōu ér yǒu fāng 。
kǔ zhòng rén zhī dù yǔ xī , jī zǐ wù ér yáng kuáng 。
bù gù dì yǐ tān míng xī , xīn fú yù ér nèi shāng 。
lián huì zhǐ yǐ wéi pèi xī , guò bào sì ér shī xiāng 。
zhèng chén duān qí cāo xíng xī , fǎn lí bàng ér jiàn rǎng 。
shì sú gèng ér biàn huà xī , bǎi yí è wū shǒu yáng 。
dú lián jié ér bù róng xī , shū qí jiǔ ér yú míng 。
fú yún chén ér bì huì xī , shǐ rì yuè hū wú guāng 。
zhōng chén zhēn ér yù jiàn xī , chán yú huǐ ér zài páng 。
qiū cǎo róng qí jiāng shí xī , wēi shuāng xià ér yè jiàng 。
shāng fēng sù ér hài shēng xī , bǎi cǎo yù ér bù cháng 。
zhòng bìng xié yǐ dù xián xī , gū shèng tè ér yì shāng 。
huái jì móu ér bù jiàn yòng xī , yán xué chù ér yǐn cáng 。
chéng gōng huī ér bù zú xī , zǐ xū sǐ ér bù zàng 。
shì cóng sú ér biàn huà xī , suí fēng mǐ ér chéng xíng 。
xìn zhí tuì ér huǐ bài xī , xū wěi jìn ér dé dàng 。
zhuī huǐ guò zhī wú jí xī , qǐ jìn zhōng ér yǒu gōng 。
fèi zhì dù ér bù yòng xī , wù xíng sī ér qù gōng 。
zhōng bù biàn ér sǐ jié xī , xī nián chǐ zhī wèi yāng 。
jiāng fāng zhōu ér xià liú xī , jì xìng jūn zhī fā mēng 。
tòng zhōng yán zhī nì ěr xī , hèn shēn zǐ zhī chén jiāng 。
yuàn xī xīn zhī suǒ wén xī , zāo zhí jūn zhī bù cōng 。
bù kāi wù ér nán dào xī , bù bié héng zhī yǔ zòng 。
tīng jiān chén zhī fú shuō xī , jué guó jiā zhī jiǔ cháng 。
miè guī jǔ ér bù yòng xī , bèi shéng mò zhī zhèng fāng 。
lí yōu huàn ér nǎi wù xī , ruò zòng huǒ wū qiū péng 。
yè shī zhī ér bù jiù xī , shàng hé lùn hū huò xiōng 。
bǐ lí pàn ér péng dǎng xī , dú xíng zhī shì qí hé wàng ?
rì jiàn rǎn ér bù zì zhī xī , qiū háo wēi zāi ér biàn róng 。
zhòng qīng jī ér zhé zhóu xī , yuán jiù zá ér lèi zhòng 。
fù xiāng 、 yuán zhī liú sī xī , kǒng zhú bō ér fù dōng 。
huái shā lì ér zì chén xī , bù rěn jiàn jūn zhī bì yōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者东方朔介绍:🔈

东方朔(约前161年—前93年?) ,字曼倩,西汉平原郡厌次县人, 西汉时期著名文学家。汉武帝即位,征四方士人。东方朔上书自荐,诏拜为郎。后任常侍郎、太中大夫等职。他性格诙谐,言词敏捷,滑稽多智,常在武帝前谈笑取乐,他曾言政治得失,陈农战强国之计,但当时的皇帝始终把他当俳优看待,不以重用。 东方朔一生著述甚丰,有《答客难》、《非有先生论》等名篇。亦有后人假托其名作文。明人张溥汇为《东方太中集》。 东方朔约生于汉文帝后元三年(前161年), 早年喜欢古代流传下来的书籍,爱好儒家经术,广泛地阅览了诸子百家的书。汉武帝即位初年(建元元年,前140年 ),征召天下贤良方正和有文学才能的人。 ... 查看更多>>

相关诗词:

泊四板桥沙外观月 (bó sì bǎn qiáo shā wài guān yuè)

朝代:宋    作者: 钱时

江海无波渺吴越,远山数点低如抹。
长空浸碧秋沉沉,端正江心一轮月。

次江文韵 其一 (cì jiāng wén yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 许景衡

钓濑沉沉月一鈎,鱼龙夜夜尽回头。
狂奴活计非公意,乞与江湖万里秋。

动物

诗一首 (shī yī shǒu)

朝代:宋    作者: 毛伯英

铁锁沉沉截碧江,风旗猎猎驻危樯。
禹门纵使高千丈,放过蛟龙也不妨。

动物

句 其三七 (jù qí sān qī)

朝代:宋    作者: 刘筠

兰夜沉沉鹄漏长。

偶成二首 其一 (ǒu chéng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 文天祥

灯影沉沉夜气清,朔风吹梦度江城。
觉来知打明钟未,忽听邻家叫佛声。

欲雪 (yù xuě)

朝代:宋    作者: 姜特立

啸侣饥鸢愁古木,啅羣冻雀聚踈篱。
一庭寒意沉沉静,正是江天欲雪时。

次知府侍郎九日登送江亭韵 (cì zhī fǔ shì láng jiǔ rì dēng sòng jiāng tíng yùn)

朝代:宋    作者: 周孚

兹山耸孤秀,正自惬公心。
顿觉天能近,都亡地可临。
烟江殊衮衮,霜柳尚沉沉。
但恨无陶谢,芳醪只独斟。

秋夜题夷陵水馆 (qiū yè tí yí líng shuǐ guǎn)

朝代:唐    作者: 李涉

凝碧初高海气秋,桂轮斜落到江楼。
三更浦上巴歌歇,山影沉沉水不流。

暑中偶怀江上舟行 其三 (shǔ zhōng ǒu huái jiāng shàng zhōu xíng qí sān)

朝代:宋    作者: 黄裳

乐缘仁智两相宜,好是斜阳未可归。
倒影沉沉长自在,谩怀今古叹人非。

简寂观 (jiǎn jì guān)

朝代:唐    作者: 江爲

钱烬满庭人醮罢,西峰凉影月沉沉。
到来往事碑中说,坛畔徘徊秋正深。
(同前书卷四。
)。