jiǔ huà shān gē
九华山歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘禹锡 (liú yǔ xī)

奇峰一见惊魂魄,意想洪罏始开辟。
疑是九龙夭矫欲攀天,忽逢霹雳一声化为石。
不然何至今,悠悠亿万年,气势不死如腾仚。
云含幽兮月添冷,月凝晖兮江漾影。
结根不得要路津,逈秀长在无人境。
轩皇封禅登云亭,大禹会寄临东溟。
乘樏不来广乐绝,独与猨鸟愁青荧。
君不见敬亭之山黄索漠,兀如断岸无棱角。
宣城谢守一首诗,遂使声名齐五岳。
九华山,九华山。
自是造化一尤物,焉能籍甚乎人间。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

qí fēng yī jiàn jīng hún pò , yì xiǎng hóng lú shǐ kāi pì 。
yí shì jiǔ lóng yāo jiǎo yù pān tiān , hū féng pī lì yī shēng huà wéi shí 。
bù rán hé zhì jīn , yōu yōu yì wàn nián , qì shì bù sǐ rú téng xiān 。
yún hán yōu xī yuè tiān lěng , yuè níng huī xī jiāng yàng yǐng 。
jié gēn bù dé yào lù jīn , jiǒng xiù cháng zài wú rén jìng 。
xuān huáng fēng chán dēng yún tíng , dà yǔ huì jì lín dōng míng 。
chéng léi bù lái guǎng lè jué , dú yǔ yuán niǎo chóu qīng yíng 。
jūn bù jiàn jìng tíng zhī shān huáng suǒ mò , wù rú duàn àn wú léng jiǎo 。
xuān chéng xiè shǒu yī shǒu shī , suì shǐ shēng míng qí wǔ yuè 。
jiǔ huà shān , jiǔ huà shān 。
zì shì zào huà yī yóu wù , yān néng jí shèn hū rén jiān 。

动物

九華山歌

—— 劉禹錫

奇峰一見驚魂魄,意想洪罏始開闢。
疑是九龍夭矯欲攀天,忽逢霹靂一聲化爲石。
不然何至今,悠悠億萬年,氣勢不死如騰仚。
雲含幽兮月添冷,月凝暉兮江漾影。
結根不得要路津,逈秀長在無人境。
軒皇封禪登雲亭,大禹會寄臨東溟。
乘樏不來廣樂絕,獨與猨鳥愁青熒。
君不見敬亭之山黃索漠,兀如斷岸無稜角。
宣城謝守一首詩,遂使聲名齊五岳。
九華山,九華山。
自是造化一尤物,焉能籍甚乎人間。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

qí fēng yī jiàn jīng hún pò , yì xiǎng hóng lú shǐ kāi pì 。
yí shì jiǔ lóng yāo jiǎo yù pān tiān , hū féng pī lì yī shēng huà wéi shí 。
bù rán hé zhì jīn , yōu yōu yì wàn nián , qì shì bù sǐ rú téng xiān 。
yún hán yōu xī yuè tiān lěng , yuè níng huī xī jiāng yàng yǐng 。
jié gēn bù dé yào lù jīn , jiǒng xiù cháng zài wú rén jìng 。
xuān huáng fēng chán dēng yún tíng , dà yǔ huì jì lín dōng míng 。
chéng léi bù lái guǎng lè jué , dú yǔ yuán niǎo chóu qīng yíng 。
jūn bù jiàn jìng tíng zhī shān huáng suǒ mò , wù rú duàn àn wú léng jiǎo 。
xuān chéng xiè shǒu yī shǒu shī , suì shǐ shēng míng qí wǔ yuè 。
jiǔ huà shān , jiǔ huà shān 。
zì shì zào huà yī yóu wù , yān néng jí shèn hū rén jiān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
奇峰一见,令人惊魂魄,仿佛意料之外的奇观展现眼前。犹如广袤洪荒之初,开创了浩瀚宇宙的局面。
或许它有九条蜿蜒欲上天的巨龙,龙身矫健异常,欲图攀登天际,然而突然间,一声霹雳响起,它们化作坚硬的石头。
否则,为何它屹立至今,漫长的亿万年里,气势如此威武,不曾凋敝,宛如仙境般存在。
云朵中蕴含幽深之意,月光变得更加寒冷。明月凝聚璀璨的光辉,倒映在江水上,波光粼粼。
它的根系无法扎进渡口之土,高耸的峰巅长久地矗立在无人涉足的境地。
巍峨的山峰好似宫殿,登上云亭,仿佛封禅皇帝,与伟大的禹王相会于东海之滨。
乘坐华丽的车驾无法到达此处,独自与猿猴鸟鸣为伍,心生苍凉之感。
君不见敬亭山黄沙漠漠,犹如断崖悬峭,没有一丝棱角。
宣城的谢守写下了一首诗,使他的名声与五岳山齐名。
九华山,九华山。它是造物主的独特杰作,何能被人间所限制。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘禹锡介绍:🔈

刘禹锡,字梦得,彭城人。贞元九年,擢进士第。登博学宏词科,从事淮南幕府,入爲监察御史。王叔文用事,引入禁中,与之图议,言无不从。转屯田员外郎,判度支盐铁案。叔文败,坐贬连州刺史,在道贬朗州司马,落魄不自聊。吐词多讽托幽远,蛮俗好巫。尝依骚人之旨,倚其声作《竹枝词》十余篇,武陵谿洞悉歌之。居十年,召还。将置之郎署,以作《玄都观看花》诗涉讥忿,执政不悦,复出刺播州。裴度以母老爲言,改连州,徙夔、和二州。久之,徵入爲主客郎中,又以作《重游玄都观》诗,出分司东都,度仍荐爲礼部郎中,集贤直学士。度罢,出刺苏州,徙汝、同二州,迁太子宾客分司。禹锡素善诗,晚节尤精,不幸坐废,偃蹇寡所合,乃以文章自适,与白居... 查看更多>>

刘禹锡的诗:

相关诗词:

九华山 其九 (jiǔ huà shān qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 王十朋

曰华曰子数俱九,细看峯峦何许多。
今古画工图不足,冠卿诗奈九华何。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

九华山 其八 (jiǔ huà shān qí bā)

朝代:宋    作者: 王十朋

曾见齐山小九华,梦游缥缈羽人家。
灵山面目忽相见,舟系梅根秋日斜。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

九华山 其五 (jiǔ huà shān qí wǔ)

朝代:宋    作者: 王十朋

九华山下化成寺,太白书堂高处开。
想见江山无此境,故宜头白懒归来。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

改九子山为九华山联句 (gǎi jiǔ zǐ shān wèi jiǔ huà shān lián jù)

朝代:唐    作者: 李白

妙有分二气,灵山开九华。
层标遏迟日,半壁明朝霞。
积雪曜阴壑,飞流歕阳崖。
青莹玉树色,缥缈羽人家。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

九华山 其三 (jiǔ huà shān qí sān)

朝代:宋    作者: 王十朋

我在芙蓉山下家,四年秋色隔天涯。
如今渐觉乡山近,已见芙蓉吐九华。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

晴望九华山 (qíng wàng jiǔ huà shān)

朝代:唐    作者: 杨鸿

九华闲望簇清虚,气象羣峰尽不如。
惆怅都南挂冠吏,无人解向此山居。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

道藏歌诗 三十九 (dào cáng gē shī sān shí jiǔ)

朝代:唐    作者: 无名氏

停盖濯碧溪,采秀月支峯。
咀嚼三灵华,吐吸九神芒。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

九华山 (jiǔ huà shān)

朝代:宋    作者: 丁谓

宿月鸥鳬立浅沙,落花芦荻露人家。
天寒夜静长无物,一片清江浸九华。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

过九华山 (guò jiǔ huà shān)

朝代:宋    作者: 韦骧

旌骑前头是九华,未能游历已咨嗟。
好将秀色开尘眼,又被浮云一半遮。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。

秀华亭 (xiù huá tíng)

朝代:唐    作者: 李白

遥望九华峰,诚然是九华。
苍颜耐风雪,奇态灿云霞。
曜日凝成锦,凌霄增壁崖。
何当余荫照,天造洞仙家。
(见《青阳县志·艺文志》及《九华山志》卷八)(〖1〗《李白在安徽》云:秀华亭在九华山麓,五溪桥侧,延寿寺前。
亭已圮,遗址犹存。
)。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄仄平○仄仄平平,仄平仄仄仄平仄平仄。
仄平平仄平,平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄○仄平平仄。
平平○○平平平,仄仄仄仄○平○。
○仄仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄平平平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄平平,仄平平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平平○。