gù zhǔ xíng jì péi fāng zhōu
顾渚行寄裴方舟 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 皎然 (jiǎo rán)

我有云泉隣渚山,山中茶事颇相关。
鶗鴂鸣时芳草死,山家渐欲收茶子。
伯劳飞日芳草滋,山僧又是采茶时。
繇来惯采无近远,阴岭长兮阳崖浅。
大寒山下叶未生,小寒山中叶初卷。
吴婉携笼上翠微,蒙蒙香刺罥春衣。
迷山乍被落花乱,度水时惊啼鸟飞。
家园不远乘露摘,归时露彩犹滴沥。
初看怕出欺玉英,更取煎来胜金液。
昨夜西峰雨色过,朝寻新茗复如何。
女宫露涩青芽老,尧市人稀紫笋多。
紫笋青芽谁得识,日暮采之长太息。
清泠真人待子元,贮此芳香思何极。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

wǒ yǒu yún quán lín zhǔ shān , shān zhōng chá shì pō xiāng guān 。
tí jué míng shí fāng cǎo sǐ , shān jiā jiàn yù shōu chá zǐ 。
bǎi láo fēi rì fāng cǎo zī , shān sēng yòu shì cǎi chá shí 。
yáo lái guàn cǎi wú jìn yuǎn , yīn lǐng cháng xī yáng yá qiǎn 。
dà hán shān xià yè wèi shēng , xiǎo hán shān zhōng yè chū juàn 。
wú wǎn xié lóng shàng cuì wēi , méng méng xiāng cì juàn chūn yī 。
mí shān zhà bèi luò huā luàn , dù shuǐ shí jīng tí niǎo fēi 。
jiā yuán bù yuǎn chéng lù zhāi , guī shí lù cǎi yóu dī lì 。
chū kàn pà chū qī yù yīng , gèng qǔ jiān lái shèng jīn yè 。
zuó yè xī fēng yǔ sè guò , cháo xún xīn míng fù rú hé 。
nǚ gōng lù sè qīng yá lǎo , yáo shì rén xī zǐ sǔn duō 。
zǐ sǔn qīng yá shuí dé shí , rì mù cǎi zhī cháng tài xī 。
qīng líng zhēn rén dài zǐ yuán , zhù cǐ fāng xiāng sī hé jí 。

顧渚行寄裴方舟

—— 皎然

我有雲泉隣渚山,山中茶事頗相關。
鶗鴂鳴時芳草死,山家漸欲收茶子。
伯勞飛日芳草滋,山僧又是採茶時。
繇來慣採無近遠,陰嶺長兮陽崖淺。
大寒山下葉未生,小寒山中葉初卷。
吳婉攜籠上翠微,蒙蒙香刺罥春衣。
迷山乍被落花亂,度水時驚啼鳥飛。
家園不遠乘露摘,歸時露彩猶滴瀝。
初看怕出欺玉英,更取煎來勝金液。
昨夜西峰雨色過,朝尋新茗復如何。
女宮露澀青芽老,堯市人稀紫筍多。
紫筍青芽誰得識,日暮採之長太息。
清泠真人待子元,貯此芳香思何極。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

wǒ yǒu yún quán lín zhǔ shān , shān zhōng chá shì pō xiāng guān 。
tí jué míng shí fāng cǎo sǐ , shān jiā jiàn yù shōu chá zǐ 。
bǎi láo fēi rì fāng cǎo zī , shān sēng yòu shì cǎi chá shí 。
yáo lái guàn cǎi wú jìn yuǎn , yīn lǐng cháng xī yáng yá qiǎn 。
dà hán shān xià yè wèi shēng , xiǎo hán shān zhōng yè chū juàn 。
wú wǎn xié lóng shàng cuì wēi , méng méng xiāng cì juàn chūn yī 。
mí shān zhà bèi luò huā luàn , dù shuǐ shí jīng tí niǎo fēi 。
jiā yuán bù yuǎn chéng lù zhāi , guī shí lù cǎi yóu dī lì 。
chū kàn pà chū qī yù yīng , gèng qǔ jiān lái shèng jīn yè 。
zuó yè xī fēng yǔ sè guò , cháo xún xīn míng fù rú hé 。
nǚ gōng lù sè qīng yá lǎo , yáo shì rén xī zǐ sǔn duō 。
zǐ sǔn qīng yá shuí dé shí , rì mù cǎi zhī cháng tài xī 。
qīng líng zhēn rén dài zǐ yuán , zhù cǐ fāng xiāng sī hé jí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我有一座隔着云泉的渚山,山中的茶事非常相关。
当鶗鴂鸣叫时,芳草就会凋零,山家渐渐开始采摘茶叶。
伯劳在太阳升起的时候飞舞,芳草茂盛,山僧又到了采茶的时节。
我习惯于采摘茶叶,无论近远,都到阴岭长、阳崖浅的地方。
大寒山脚下叶子还未生长,小寒山中的叶子刚开始卷曲。
吴婉提着篮笼走上翠微山,蒙蒙香气扎住了春衣。
山中迷雾中,落花纷飞,让人不知所措,涉水时鸟儿惊飞。
家园并不远,我乘着露水摘取茶叶,归程时露珠还在滴落。
初次看到这茶叶,怕它失去了玉英的优雅,但经过煎煮,味道胜过黄金。
昨夜西峰上下起了雨,今早寻觅新的茶叶,又有何等景象。
女宫中的茶叶老去,味道变得涩苦,而尧市的人们很少有人认识紫色的笋子。
紫笋和青芽,谁能真正理解它们的价值,黄昏时采摘,让人长叹息。
清泠真人等待着子元,将这芳香保存起来,思考其中的奥妙无穷。

《顾渚行寄裴方舟》这首诗由唐代诗人皎然创作,表达了诗人在山采茶的过程中的愉悦和对茶的喜爱。以下是赏析:
这首诗以山水茶事为题材,通过诗人的视角,展现了一幅茶山美景和采茶生活的画面。诗中首先描绘了山中云泉,与渚山相邻,构成一幅清幽的山水画卷。山中茶事成为这幅画面的重要元素,展现了诗人对茶的浓厚兴趣。
诗中提到鶗鴂鸣时芳草死,山家渐欲收茶子,表现了采茶季节的到来,茶叶的采摘和制作正值鼎盛。伯劳飞日芳草滋,山僧又是采茶时,则强调了山中的生机和茶叶的丰富。诗中繁忙的采茶场景与自然景色相互交融,为读者呈现出一幅充满生气的画面。
诗中还描述了山水的特征,如阴岭长兮阳崖浅,大寒山下叶未生,小寒山中叶初卷。这些描写增强了山景的立体感和诗意。而后文则展现了一个美丽的女子,吴婉,采茶时的景象。她携带着茶篮,身着春衣,走在茶山中,与自然相得益彰,仿佛是山水画中的仙子。
诗人还表现了对茶的热爱和对采茶过程的深刻体验,如采茶时的花香、昼夜的变化、露水的滋润等。最后,诗中提到采茶的季节转瞬即逝,而紫笋和青芽的价值也被强调。整首诗通过细腻的描写和生动的场景展示,传达了诗人对茶和山水的热爱,以及对采茶生活的深刻感悟。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者皎然介绍:🔈

皎然,名昼,姓谢氏,长城人,灵运十世孙也。居杼山,文章儁丽,颜真卿、韦应物竝重之,与之酬倡。贞元中,敕写其文集,入於秘阁。诗七卷。 皎然,福州人。嗣灵峰。住福州长生山,世称长生和尚。诗二首。(《全唐诗》卷八一五所收皎然爲贞元间僧,此爲另一人) 查看更多>>

皎然的诗:

相关诗词:

寒食同方行父明中往渌渚舟中作寄东安方子仁 (hán shí tóng fāng xíng fù míng zhōng wǎng lù zhǔ zhōu zhōng zuò jì dōng ān fāng zǐ rén)

朝代:宋    作者: 谢翱

自食屿云薇,闻君白接篱。
谒灵随社到,为客寄音迟。
瓢入新城水,舟回故渚祠。
南衣离火浣,垢敝禁烟时。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

尹少稷寄顾渚茶 (yǐn shǎo jì jì gù zhǔ chá)

朝代:宋    作者: 曾几

駸駸要路津,旧日水南人。
尙记茶山老,能分顾渚春。
江淮劳庙算,河路暗胡尘。
忧国惟生睡,降魔固有神。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

江行书事 (jiāng xíng shū shì)

朝代:唐    作者: 刘沧

远渚蒹葭覆绿苔,姑苏南望思裴徊。
空江独树楚山背,暮雨一舟吴苑来。
人度深秋风叶落,鸟飞残照水烟开。
寒潮欲上泛萍藻,寄荐三闾情自哀。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

过金口市江中有渚名鲤鱼甲渚上有芦花连日遇逆风舟以寸进挽舟者行芦中成四绝 其二 (guò jīn kǒu shì jiāng zhōng yǒu zhǔ míng lǐ yú jiǎ zhǔ shàng yǒu lú huā lián rì yù nì fēng zhōu yǐ cùn jìn wǎn zhōu zhě xíng lú zhōng chéng sì jué qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

鲤鱼甲露江中渚,芦荻花浮渚上霜。
樯影落江疑是钓,巨鳞惊跃鹭飞忙。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

次韵因上人谢徐守遗顾渚茶 (cì yùn yīn shàng rén xiè xú shǒu yí gù zhǔ chá)

朝代:宋    作者: 王之道

相从聊罢致书邮,情寄诗筒早晚休。
顾我未忘童子好,评君还向古人求。
缃奁启处云英馥,石鼎煎来雪浪浮。
多谢徐卿分顾渚,报之琼玖两相收。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

送顾渚茶与孔纯老 (sòng gù zhǔ chá yǔ kǒng chún lǎo)

朝代:宋    作者: 王之道

晓来飞雪似欺春,尽把群芳点缀匀。
莫讶两旗分顾渚,要令佳句鬬清新。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

舟中偶成小诗 (zhōu zhōng ǒu chéng xiǎo shī)

朝代:宋    作者: 杜范

泛溪深处暮山晴,乍脱尘埃耳目醒。
水面浮天相与碧,波心浸月两争明。
浅流碍石滩滩急,曲岸铺沙渚渚清。
人静夜阑舟未舣,微吟顾影不胜情。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

赠裴十四 (zèng péi shí sì)

朝代:唐    作者: 李白

朝见裴叔则,朗如行玉山。
黄河落天走东海,万里写入胸怀间。
身骑白鼋不敢度,金高南山买君顾。
裴回六合无相知,飘若浮云且西去。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

赠别 赞颂 友人

舟中夜读蟠舟诗 (zhōu zhōng yè dú pán zhōu shī)

朝代:宋    作者: 李流谦

夜读蟠舟诗,如共蟠舟语。
五年别泪隔秋风,万里孤舟泊寒渚。
行尽诸方勘尽禅,此句逢人未曾举。
东坡老人喜流涎,荔丹元似江瑶柱。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。

章季子教授惠顾渚茶报以宣城笔戏成三绝 其一 (zhāng jì zǐ jiào shòu huì gù zhǔ chá bào yǐ xuān chéng bǐ xì chéng sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 王十朋

春回顾渚雪芽生,香味尤宜秘水亭。
搜我枯肠欠书卷,饮君清德頼诗情。

仄仄平平平仄平,平○○仄○○平。
?仄平平平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄○平。
○平仄仄平仄仄,平仄○平平平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平○仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平平?仄平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄○仄仄。
平○仄仄平仄平,○仄○平○平仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平平仄仄平,仄仄平平○平仄。