dōng rì dào quán jùn cì jiǔ lóng jiāng yǔ zhū gōng chàng hè shí sān yùn
冬日到泉郡次九龙江与诸公唱和十三韵 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 丁儒 (dīng rú)

迢递千重险,崎岖一路通。
山深迷白日,林冬豁苍穹。
正值严冬际,浑如春昼中。
泉醴开名郡,江清稳卧龙。
天涯寒不至,地角气偏融。
橘列丹青树,槿抽锦绣丛。
秋余甘菊艳,岁迫丽春红。
麦陇披蓝远,榕庄拔翠雄。
减衣游别坞,赤脚走邨童。
日出喧鸟鹊,沙晴落雁鸿。
池澌含晚照,岭黛彻寒空。
风景无终始,乾坤有异同。
但思乡国迥,薄暮起心[忡](冲)。
(以上二诗见《漳州府志》引《白石丁氏谱》。
二诗据清刻《白石丁氏谱》校改。
)。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

tiáo dì qiān chóng xiǎn , qí qū yī lù tōng 。
shān shēn mí bái rì , lín dōng huō cāng qióng 。
zhèng zhí yán dōng jì , hún rú chūn zhòu zhōng 。
quán lǐ kāi míng jùn , jiāng qīng wěn wò lóng 。
tiān yá hán bù zhì , dì jiǎo qì piān róng 。
jú liè dān qīng shù , jǐn chōu jǐn xiù cóng 。
qiū yú gān jú yàn , suì pò lì chūn hóng 。
mài lǒng pī lán yuǎn , róng zhuāng bá cuì xióng 。
jiǎn yī yóu bié wù , chì jiǎo zǒu cūn tóng 。
rì chū xuān niǎo què , shā qíng luò yàn hóng 。
chí sī hán wǎn zhào , lǐng dài chè hán kōng 。
fēng jǐng wú zhōng shǐ , qián kūn yǒu yì tóng 。
dàn sī xiāng guó jiǒng , bó mù qǐ xīn [ chōng ] ( chōng ) 。
( yǐ shàng èr shī jiàn 《 zhāng zhōu fǔ zhì 》 yǐn 《 bái shí dīng shì pǔ 》 。
èr shī jù qīng kè 《 bái shí dīng shì pǔ 》 xiào gǎi 。
) 。

动物

冬日到泉郡次九龍江與諸公唱和[十三韻]

—— 丁儒

迢遞千重險,崎嶇一路通。
山深迷白日,林冬豁蒼穹。
正值嚴冬際,渾如春晝中。
泉醴開名郡,江清穩臥龍。
天涯寒不至,地角氣偏融。
橘列丹青樹,槿抽錦繡叢。
秋餘甘菊艷,歲迫麗春紅。
麥隴披藍遠,榕庄拔翠雄。
減衣遊別塢,赤脚走邨童。
日出喧鳥鵲,沙晴落雁鴻。
池澌含晚照,嶺黛徹寒空。
風景無終始,乾坤有異同。
但思鄉國迥,薄暮起心[忡](冲)。
(以上二詩見《漳州府志》引《白石丁氏譜》。
二詩據清刻《白石丁氏譜》校改。
)。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

tiáo dì qiān chóng xiǎn , qí qū yī lù tōng 。
shān shēn mí bái rì , lín dōng huō cāng qióng 。
zhèng zhí yán dōng jì , hún rú chūn zhòu zhōng 。
quán lǐ kāi míng jùn , jiāng qīng wěn wò lóng 。
tiān yá hán bù zhì , dì jiǎo qì piān róng 。
jú liè dān qīng shù , jǐn chōu jǐn xiù cóng 。
qiū yú gān jú yàn , suì pò lì chūn hóng 。
mài lǒng pī lán yuǎn , róng zhuāng bá cuì xióng 。
jiǎn yī yóu bié wù , chì jiǎo zǒu cūn tóng 。
rì chū xuān niǎo què , shā qíng luò yàn hóng 。
chí sī hán wǎn zhào , lǐng dài chè hán kōng 。
fēng jǐng wú zhōng shǐ , qián kūn yǒu yì tóng 。
dàn sī xiāng guó jiǒng , bó mù qǐ xīn [ chōng ] ( chōng ) 。
( yǐ shàng èr shī jiàn 《 zhāng zhōu fǔ zhì 》 yǐn 《 bái shí dīng shì pǔ 》 。
èr shī jù qīng kè 《 bái shí dīng shì pǔ 》 xiào gǎi 。
) 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
迢递千重险,崎岖一路通。山深中失去了白日的指引,林冬中豁然开朗了苍穹。此时正值严寒的冬季,却仿佛置身于春天的白昼之中。泉水甘醇流经这有名的郡城,江水清澈稳定如卧龙。天涯虽然寒冷,但大地之气却显得温暖融和。橘树犹如丹青画中的树木,而槿花抽出锦绣的花丛。秋天的残余菊花依然绚丽艳丽,而岁月的迫近带来了美丽的春红。麦田延伸到遥远的陇地,榕庄高耸挺拔。减去衣物漫游别坞,赤脚踏着乡村的小径。日出时鸟鸣喧嚣,晴朗的沙地上雁鸿翱翔。池塘波光中映照晚霞,山岭苍翠穿透寒冷的天空。风景变幻无穷,宇宙间的事物也各有异同。只是思念远离的故国,让人在黄昏时感到心情悸动。



总结:

这首诗描绘了一幅自然景观和人生哲理的图景。作者通过对山、林、泉、江、橘树、槿花等元素的描绘,展现了大自然的美妙景色。同时,通过描述寒冷与温暖、秋与春、远与近的对比,抒发了对故国的思念和对人生的思考。诗中流露出的孤寂和追寻的心情,给人以深深的触动。这是一首通过对自然景物的描写,寄托着诗人对故乡的思念和对人生意义的思考的诗篇。

这首诗《冬日到泉郡次九龙江与诸公唱和十三韵》是丁儒所作,共分为十三韵,描写了冬日到达泉郡的景色和感受。以下是赏析:
在这首诗中,丁儒以优美的词藻和生动的描述,勾勒出了冬日泉郡的壮丽景象。他首先描述了前行的路途,千山万水,崎岖难行,但却充满了通达的希望。这种自然景色的描绘使人感受到大自然的壮丽和不可抗拒的力量。
接下来,诗人描述了山林的景色。山深处仿佛迷失在白日之中,而森林的宁静使人仿佛置身于苍穹之下。这种对自然景色的感受充分表现了诗人对大自然的热爱和敬畏之情。
诗中也提到了严冬际却如春日般温暖的情景,这反映了泉郡的气候与众不同。清澈的泉水和平静的江水让人感到宁静和舒适。这种自然环境的描写传递出一种宁静与和谐的氛围。
在诗的后半部分,丁儒描绘了各种植物的景象,如丹青树、锦绣丛、甘菊、榕庄等。这些描写丰富了诗歌的图景,使读者感受到了大自然的多样性和生机。
最后,诗人表达了对乡国的思念,以及对未来的期望。他在冬日的景色中找到了温暖和力量,这种情感也反映在诗的结尾,让人感到温馨和感动。
标签:
写景、抒情、咏物、思乡、自然之美、四季交替、希望与温馨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者丁儒介绍:🔈

丁儒,固始人,郡别驾。余不可考。诗二首。(《全唐诗》无丁儒诗)(清刻本《白石丁氏谱》〖厦门大学周祖譔影示〗载《白石丁氏古谱懿蹟记》载丁儒字学道,一字惟贤,光州固始人。高宗麟德二年入闽,赘於诸卫将军曾氏。後历佐陈政、陈元光父子,历军谘祭酒。漳州置郡後,於垂拱间任佐郡承事郎。谢事归,睿宗景云元年卒。) 查看更多>>

丁儒的诗:

相关诗词:

次韵九日四首 其四 (cì yùn jiǔ rì sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 刘一止

向来风韵照清秋,气压元龙百尺楼。
倒载时时忆池上,朝回日日醉江头。
甘泉正念论思旧,辅郡仍推誉望休。
勃窣媻姗老归客,赖公与酒得浇愁。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

动物

宣上人见示与诸公唱和 (xuān shàng rén jiàn shì yǔ zhū gōng chàng hè)

朝代:唐    作者: 薛涛

许厕高斋唱,涓泉定不如。
可怜谯记室,流水满禅居。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

抒情 咏物

次韵两苏公讲筵唱和四首 其三 (cì yùn liǎng sū gōng jiǎng yán chàng hè sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 晁补之

缵服忧勤未有言,诸儒经术侍彤轩。
九畴咸叙今天锡,三画何人昔梦吞。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

诸公唱和多记经历之事因感昔游复用元韵凡三首 其一 (zhū gōng chàng hè duō jì jīng lì zhī shì yīn gǎn xī yóu fù yòng yuán yùn fán sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

十年不到掖垣西,旧路重寻壁已泥。
四户贵同公鼎重,九门高共斗杓携。
追思往事惊陈迹,欲和长言怯巨题。
老见诸贤虽缩忸,不量绵力尚思齐。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

韩次律在许下与叶少藴唱和他日以寄余因次韵和之并以寄叶 (hán cì lǜ zài xǔ xià yǔ yè shǎo yùn chàng hè tā rì yǐ jì yú yīn cì yùn hé zhī bìng yǐ jì yè)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

尺书不献罪何逃,每读新诗胜读骚。
千里寄怀惟短梦,十年饮德似醇醪。
次公治郡声方藉,陶令抛官趣独高。
俗吏无缘参步武,白头终日漫尘劳。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

次韵两苏公讲筵唱和四首 其一 (cì yùn liǎng sū gōng jiǎng yán chàng hè sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 晁补之

白发归联侍从荣,未应江海叹飘零。
禽鱼不与钧天观,想见群龙舞洞庭。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

动物

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首 其九 (jiàn zhū gōng chàng hè mù chūn shī zhóu cì yùn zuò jiǔ shǒu qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 晁说之

令公头皓白,执拂妓殷红。
绮席千觞醉,芳尘一夕空。
颠狂援北斗,飘荡怨东风。
得意伤春甚,癯儒况路穷。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首 其五 (jiàn zhū gōng chàng hè mù chūn shī zhóu cì yùn zuò jiǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 晁说之

五字留春句,如开蜀锦红。
幽香知不灭,宿恨望来空。
婉娩能挥日,绸缪拟割风。
江淹方思苦,慎莫道才穷。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

冬至前半月赴季父梅花之集与韩蒲向宪唐干诸人唱和十首 其一 (dōng zhì qián bàn yuè fù jì fù méi huā zhī jí yǔ hán pú xiàng xiàn táng gān zhū rén chàng hè shí shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 胡寅

今年共叹物华迟,春信孤根独早知。
未到书云十五日,已看缀雪两三枝。
寒香宛是临风好,冷艳还於照水宜。
莫待江头千树暗,只今携酒正当时。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首 其六 (jiàn zhū gōng chàng hè mù chūn shī zhóu cì yùn zuò jiǔ shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 晁说之

春残留几日,越女笑蚕红。
江尽愁何尽,牀空梦不空。
燕多知近海,蝶少为饶风。
底事吟诗健,吟诗正待穷。

平仄平○仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平平仄○平。
○仄平平仄,平○平仄○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平?仄仄平。
仄○平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,仄仄仄平平?平?。
?仄仄仄平仄平平仄仄仄仄仄平仄仄。
?仄平仄平仄仄仄平仄仄仄仄。
?????。