chū rù qín chuān lù féng hán shí
初入秦川路逢寒食 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李隆基 (lǐ lóng jī)

洛阳芳树映天津,灞岸垂杨窣地新。
直为经过行处乐,不知虚度两京春。
去年余闰今春早,曙色和风着花草。
可怜寒食与清明,光辉幷在长安道。
自从关路入秦川,争道何人不戏鞭。
公子途中妨蹴踘,佳人马上废秋千。
渭水长桥今欲渡,葱葱渐见新丰树。
远看骊岫入云霄,预想汤池起烟雾。
烟雾氛氲水殿开,暂拂香轮归去来。
今岁清明行已晚,明年寒食更相陪。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

luò yáng fāng shù yìng tiān jīn , bà àn chuí yáng sū dì xīn 。
zhí wèi jīng guò xíng chù lè , bù zhī xū dù liǎng jīng chūn 。
qù nián yú rùn jīn chūn zǎo , shǔ sè hé fēng zhe huā cǎo 。
kě lián hán shí yǔ qīng míng , guāng huī bìng zài cháng ān dào 。
zì cóng guān lù rù qín chuān , zhēng dào hé rén bù xì biān 。
gōng zǐ tú zhōng fáng cù jū , jiā rén mǎ shàng fèi qiū qiān 。
wèi shuǐ cháng qiáo jīn yù dù , cōng cōng jiàn jiàn xīn fēng shù 。
yuǎn kàn lí xiù rù yún xiāo , yù xiǎng tāng chí qǐ yān wù 。
yān wù fēn yūn shuǐ diàn kāi , zàn fú xiāng lún guī qù lái 。
jīn suì qīng míng xíng yǐ wǎn , míng nián hán shí gèng xiāng péi 。

初入秦川路逢寒食

—— 明皇帝

洛陽芳樹映天津,灞岸垂楊窣地新。
直爲經過行處樂,不知虛度兩京春。
去年餘閏今春早,曙色和風著花草。
可憐寒食與清明,光輝幷在長安道。
自從關路入秦川,爭道何人不戲鞭。
公子途中妨蹴踘,佳人馬上廢鞦韆。
渭水長橋今欲渡,蔥蔥漸見新豐樹。
遠看驪岫入雲霄,預想湯池起煙霧。
煙霧氛氳水殿開,暫拂香輪歸去來。
今歲清明行已晚,明年寒食更相陪。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

luò yáng fāng shù yìng tiān jīn , bà àn chuí yáng sū dì xīn 。
zhí wèi jīng guò xíng chù lè , bù zhī xū dù liǎng jīng chūn 。
qù nián yú rùn jīn chūn zǎo , shǔ sè hé fēng zhe huā cǎo 。
kě lián hán shí yǔ qīng míng , guāng huī bìng zài cháng ān dào 。
zì cóng guān lù rù qín chuān , zhēng dào hé rén bù xì biān 。
gōng zǐ tú zhōng fáng cù jū , jiā rén mǎ shàng fèi qiū qiān 。
wèi shuǐ cháng qiáo jīn yù dù , cōng cōng jiàn jiàn xīn fēng shù 。
yuǎn kàn lí xiù rù yún xiāo , yù xiǎng tāng chí qǐ yān wù 。
yān wù fēn yūn shuǐ diàn kāi , zàn fú xiāng lún guī qù lái 。
jīn suì qīng míng xíng yǐ wǎn , míng nián hán shí gèng xiāng péi 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
洛阳的芳树倒映在天津之中,灞岸的垂杨如地铺满了新绿。这条路上行走,纵然劳累,却不知道虚度了两个京城的春光。去年闰余的时候,今春的早晨,曙光与和风交织,轻拂花草。可怜的寒食节和清明节,光辉照耀着长安道路。自从我从关路进入秦川,每个人争相竞逐,谁都离不开马鞭的戏耍。公子在途中妨碍着蹴鞠的比赛,佳人也不再轻盈地荡秋千。如今我即将渡过渭水长桥,茂密的新丰树逐渐显现出来。远远望去,骊岫山脉直插云霄,我已预想到汤池中的烟雾正在升腾。烟雾弥漫,水殿开启,暂时拂动着香轮,来去自如。今年的清明行程已经晚了,明年的寒食节更要相互陪伴。

赏析:这首诗是唐代诗人李隆基的作品,描述了诗人初次来到秦川地区,途中经历了寒食和清明两个节令,感受到了长安的繁华和秦川的风光。诗中融入了对自然景色、节令变化以及人情风俗的描写,充满了生动的画面和深刻的感慨。
首节写洛阳的芳树和灞岸的杨柳,勾画出春天的景色,清新明媚。这里标签为“写景”。
第二节诗人沿路行乐,不知时间已经过去,暗示了他的心情愉悦。标签为“抒情”。
第三节提到去年的闰年和今年的春天早来,描述了春天的迅速到来和生机勃发的景象。标签为“写景”。
第四节将寒食和清明两个节令联系在一起,表示它们在长安的光辉。这里标签为“抒情”。
第五节诗人进入秦川地区,描述了秦川地区的风俗,人们争相戏鞭、蹴踘、秋千,生动地描绘了路上的热闹景象。标签为“咏物”。
第六节描述了渭水长桥和新丰树的美景,预示着更加壮丽的景色即将到来。标签为“写景”。
第七节诗人预想了汤池起烟雾的景象,表现出对未来的向往和期待。标签为“写景”。
最后两节写水殿和香轮,暗示着清明节的庆祝活动,以及明年寒食和清明的再相聚。标签为“抒情”。
整首诗以描写自然景色和人情风俗为主线,通过节令的变化和诗人的感慨,展现出了一个充满生活气息的画面。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李隆基介绍:🔈

帝讳隆基,睿宗第三子,始封楚王,後爲临淄郡王。景云元年,进封平王,立爲皇太子,英武多能。开元之际,励精政事,海内殷盛,旁求宏硕,讲道艺文。贞观之风,一朝复振。在位四十七年。諡曰明。诗一卷。 帝讳隆基,睿宗第三子,始封楚王,後爲临淄郡王。景云元年,进封平王,立爲皇太子,英武多能。开元之际,励精政事,海内殷盛,旁求宏硕,讲道艺文。贞观之风,一朝复振。在位四十七年。諡曰明。诗一卷。 查看更多>>

李隆基的诗:

相关诗词:

樊川寒食二首 一 (fán chuān hán shí èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 卢延让

寒食权豪尽出行,一川如画雨初晴。
谁家络络游春盛,担入花间轧轧声。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

奉和圣制初入秦川路寒食应制 (fèng hé shèng zhì chū rù qín chuān lù hán shí yìng zhì)

朝代:唐    作者: 张说

上阳柳色唤春归,临渭桃花拂水飞。
总为朝廷巡幸去,顿教京洛少光辉。
昨从分陕山南口,驰道依依渐花柳。
入关正投寒食前,还京遂落清明後。
路上天心重豫游,御前恩赐特风流。
便幕那能镂鸡子,行宫善巧帖毛球。
渭桥南渡花如扑,麦陇青青断人目。
汉家行树直新丰,秦地骊山抱温谷。
香池春溜水初平,预欢浴日照京城。
今岁随宜过寒食,明年陪宴作清明。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

襄阳路逢寒食 (xiāng yáng lù féng hán shí)

朝代:唐    作者: 张说

去年寒食洞庭波,今年寒食襄阳路。
不辞着处寻山水,秪畏还家落春暮。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

寒食前一日寄子瞻 (hán shí qián yī rì jì zǐ zhān)

朝代:宋    作者: 苏辙

寒食明朝一百五,谁家冉冉尚厨烟。
桃花开尽叶初绿,燕子飞来体自便。
爱客渐能陪痛饮,读书无思懒开编。
秦川雪尽南山出,思共肩舆看麦田。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

春景 马上逢寒食 (chūn jǐng mǎ shàng féng hán shí)

朝代:宋    作者: 刘辰翁

寒食古来同,乡关隔万重。
天涯俱是恨,马上又相逢。
雨雪臯兰道,弓刀苜蓿峰。
满城看插柳,分路入浇松。
绣岭开门日,鄜州陷贼踪。
年年闻改火,双泪下龙锺。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

动物

秦原道中 (qín yuán dào zhōng)

朝代:唐    作者: 欧阳衮

分险架长澜,斜梁控夕峦。
宿云依岭断,初月入江寒。
缁化秦裘敝,尘惊汉策残。
无言倦行旅,遥路属时难。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

寒食遣怀 (hán shí qiǎn huái)

朝代:唐    作者: 张灿

繁华泣清露,悄悄落衣巾。
明日逢寒食,春风见故人。
病来羞滞楚,西去欲迷秦。
憔悴此时久,青山归四邻。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

花山寒食 (huā shān hán shí)

朝代:宋    作者: 欧阳修

客路逢寒食,花山不见花。
归心随北鴈,先向洛阳家。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

同夫游秦 (tóng fū yóu qín)

朝代:唐    作者: 王韫秀

路扫饥寒迹,天哀志气人。
休零离别泪,携手入西秦。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。

酬和元九东川路诗十二首 南秦雪 (chóu hé yuán jiǔ dōng chuān lù shī shí èr shǒu nán qín xuě)

朝代:唐    作者: 白居易

往岁曾为西邑吏,惯从骆口到南秦。
三时云冷多飞雪,二月山寒少有春。
我思旧事犹惆怅,君作初行定苦辛。
任赖愁猨寒不叫,若闻猨叫更愁人。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄平平○○仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平仄平。
平仄平平○仄仄,平平平仄○○平。