chóu zhāng shào fǔ jiǎn zhī
酬张少府柬之 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 卢照邻 (lú zhào lín)

昔余与夫子,相遇汉川阴。
珠浦龙犹卧,檀溪马正沈。
价重瑶山曲,词惊丹凤林。
十年暌赏慰,万里隔招寻。
毫翰风期阻,荆衡云路深。
鹏飞俱望昔,蠖屈共悲今。
谁谓青衣道,还叹白头吟。
地接神仙磵,江连云雨岑。
飞泉如散玉,落日似悬金。
重以瑶华赠,空怀舞咏心。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

xī yú yǔ fū zǐ , xiāng yù hàn chuān yīn 。
zhū pǔ lóng yóu wò , tán xī mǎ zhèng shěn 。
jià chóng yáo shān qū , cí jīng dān fèng lín 。
shí nián kuí shǎng wèi , wàn lǐ gé zhāo xún 。
háo hàn fēng qī zǔ , jīng héng yún lù shēn 。
péng fēi jù wàng xī , huò qū gòng bēi jīn 。
shuí wèi qīng yī dào , huán tàn bái tóu yín 。
dì jiē shén xiān jiàn , jiāng lián yún yǔ cén 。
fēi quán rú sàn yù , luò rì sì xuán jīn 。
chóng yǐ yáo huá zèng , kōng huái wǔ yǒng xīn 。

动物

酬張少府柬之

—— 盧照鄰

昔余與夫子,相遇漢川陰。
珠浦龍猶臥,檀溪馬正沈。
價重瑤山曲,詞驚丹鳳林。
十年暌賞慰,萬里隔招尋。
毫翰風期阻,荆衡雲路深。
鵬飛俱望昔,蠖屈共悲今。
誰謂青衣道,還嘆白頭吟。
地接神仙磵,江連雲雨岑。
飛泉如散玉,落日似懸金。
重以瑤華贈,空懷舞詠心。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

xī yú yǔ fū zǐ , xiāng yù hàn chuān yīn 。
zhū pǔ lóng yóu wò , tán xī mǎ zhèng shěn 。
jià chóng yáo shān qū , cí jīng dān fèng lín 。
shí nián kuí shǎng wèi , wàn lǐ gé zhāo xún 。
háo hàn fēng qī zǔ , jīng héng yún lù shēn 。
péng fēi jù wàng xī , huò qū gòng bēi jīn 。
shuí wèi qīng yī dào , huán tàn bái tóu yín 。
dì jiē shén xiān jiàn , jiāng lián yún yǔ cén 。
fēi quán rú sàn yù , luò rì sì xuán jīn 。
chóng yǐ yáo huá zèng , kōng huái wǔ yǒng xīn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日我与夫子相遇在汉川的阴影之中。
那时候,明珠般的浦口,龙依然在沉睡,檀溪的马静静地低头饮水。
你的价值在瑶山的曲调中显得格外珍贵,你的词句让丹凤栖息的林子震惊不已。
十年的分离,让我们期待相聚,却又被万里长空所隔绝,我们彼此想念,互相寻觅。
虽然毛笔的风采被岁月所阻隔,荆州和衡州之间的云路显得深远莫测。
我们都渴望着那飞翔的鹏鸟回到过去,可如今却只能共同悲叹蠖虫的屈辱。
谁能说清楚这青衣仙人的去向,只能叹息着白发苍苍地吟唱。
这片土地连接着神仙和凡人的界限,江水汇聚的地方连着云雨的天际。
飞泉如同散落的玉石,夕阳就像悬挂的黄金。
再次以瑶华之美赠送你,却只是空空如也,怀中只有舞蹈和诗歌的思念。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卢照邻介绍:🔈

卢照邻,字昇之,范阳人。十岁,从曹宪、王义方授苍雅,调邓王府典签。王有书十二车,照邻总披览,略能记忆。王爱重,比之相如,调新都尉。染风疾,去官,居太白山,以服饵爲事。又客东龙门山,疾甚,足挛,一手又废,乃去阳翟具茨山下,买园数十亩,疏颍水周舍,复豫爲墓,偃卧其中。後不堪其苦,与亲属诀,自投颍水死,年四十,尝着《五悲文》以自明。有集二十卷,又《幽忧子》三卷,今编诗二卷。 查看更多>>

卢照邻的诗:

相关诗词:

送张惟贞少府之江阴 (sòng zhāng wéi zhēn shào fǔ zhī jiāng yīn)

朝代:唐    作者: 李中

相送烟汀畔,酒阑登小舟。
离京梅雨歇,到邑早蝉秋。
俗必期康济,诗谁互唱酬。
晚凉诸吏散,海月入虚楼。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

酬乐天 (chóu lè tiān)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

链尽美少年。
(同前《梦得前所酬篇有链尽美少年之句因思往事兼咏今怀重以长句答之》)。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

酬魏少府侍直史馆 (chóu wèi shào fǔ shì zhí shǐ guǎn)

朝代:宋    作者: 邢恕

丽藻高郑卫,专学美齐传。
容揄难有属,笔削少能干。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

次韵酬王之孟见赠 (cì yùn chóu wáng zhī mèng jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 张鎡

相逢未问有诗新,识得全然少得人。
莫怪世间多不爱,翰林憔悴少陵贫。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

送上元张尉兼柬吕制干二首 其二 (sòng shàng yuán zhāng wèi jiān jiǎn lǚ zhì gān èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘宰

幕府东来第一人,姓名星斗揭苍旻。
龙驹要踏浮云去,好向庭前一问津。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

动物

与国贤良夜歌二首 二 (yǔ guó xián liáng yè gē èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 张柬之

杏间花照灼,楼上月裴回。
带娇移玉柱,含笑捧金杯。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

大衍易吟四十首 其三三 (dà yǎn yì yín sì shí shǒu qí sān sān)

朝代:宋    作者: 方回

五王复唐祚,不杀武三思。
苋陆察爻义,惜哉张柬之。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

张柬之 (zhāng jiǎn zhī)

朝代:宋    作者: 徐钧

八十衰翁气尚存,挥戈一整旧乾坤。
惜哉千载多遗恨,余烬犹存竟燎原。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 李柬之

莫教独欠赤松游。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 李柬之

下客抛官独自回。

仄平仄平仄,○仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄○○。
仄○平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平○仄,平平平仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平○仄平○。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。